"Mẹ nó, anh còn hống hách như vậy, để tôi xem sau này anh còn ngông cuồng được như thế hay không!" Trần Thiết Hải giận dữ gầm lên, hôm nay anh ta bị Lâm Hiên đánh nên cảm thấy cực kỳ nhục nhã.
Lâm Hiên nhanh chóng cúp điện thoại rồi phát hiện Tiêu Thiên Hàn đang đứng bên cạnh mình.
"Cậu Lâm cần giúp gì không?" Tiêu Thiên Hàn khách sáo hỏi hắn, ông ta chỉ nghe Lâm Hiên nói ngắn gọn nhưng cũng biết Lâm Hiên có thể đang gặp phiền phức nào đó.
"Tiêu Thiên Hàn tôi ở thành phố An Giang này cũng có chút thế lực, nếu cậu cần tôi giúp gì thì tôi sẽ dốc toàn lực."
Lâm Hiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Em gái tôi bị người khác bắt cóc."
'Thêm một người cũng như thêm một phần sức mạnh, hơn nữa Tiêu Thiên Hàn cũng từng lăn lộn trên thương trường nên chắc chắn ông ta sẽ có nhiều kinh nghiệm xử lý chuyện như thế này.
"Lý Trường Ngôn?" Tiêu Thiên Hàn theo bản năng hỏi.
Lâm Hiên lắc đầu: "Là Trần Thiết Hải, em trai người yêu cũ của tôi."
"Trần Thiết Hải yêu cầu tôi đến một mình nên tôi sẽ đi trước."
"Hổ Tử, đưa cậu Lâm qua đó, nhớ phải bảo vệ cậu Lâm thật tốt." Tiêu Thiên Hàn chỉ đạo.
"Vâng ạ." Hổ Tử lập tức mở cửa, mời Lâm Hiên lên xe, nhanh chóng đưa hẳn đi.
Ngoại ô phía Đông, nhà máy gạch Hồng Nham.
Hổ Tử dừng xe trước cửa nhà máy, phía bên ngoài còn có mấy tên côn đồ.
"Lâm Hiên, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401394/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.