Khi ông Vương nói ra những lời này, Tiêu Thiên Hàn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ông Vương giống như Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới y học ở thành phố An Giang, thế mà muốn bái chàng trai trẻ này làm thầy.
Lâm Hiên cũng hơi sửng sốt: “Ông Vương, sau này chúng ta có thể thảo luận với nhau, không cần bái sư đâu.”
Ông Vương hơi bất mãn thở dài: “Cũng đúng, y thuật của cậu, từ xưa đến nay, là có một không hai nên hiển nhiên yêu cầu về đồ đệ cũng rất cao, là do lão đây quá đường đột rồi.”
“Được rồi, ông Vương, tôi còn phải chăm sóc em gái nữa.” Lâm Hiên không muốn ở lại, em gái hắn vẫn đang cần người chăm sóc.
Ngay lúc này, điện thoại của Lâm Hiên vang lên.
Lâm Hiên nghe điện thoại, một giọng nói trong trẻo ngọt ngào truyền đến: “Lâm Hiên, em gái cậu đã khỏe hơn chưa? Hai ngày hôm nay bênh cũ của ông nội tớ lại tái phát nên mời một vị bác sĩ nổi tiếng từ Kinh đô về, để tớ bảo ông ấy đến khám cho em gái cậu luôn nhé.”
“Huệ Chi, em gái tôi không sao, cảm ơn cậu đã quan tâm.”
Lâm Hiên có vài phần biết ơn, Tô Huệ Chi là bạn thời đại học của hắn, người đẹp lại tốt bụng, còn là hoa khôi của trường bọn họ.
“Được thôi, vậy thì tốt rồi, đã mấy tháng chúng ta không gặp nhau rồi, buổi chiều cậu có rảnh không? Cùng nhau đi ăn một bữa?”
“Được.” Lâm Hiên cũng không từ chối, sau khi em gái bị bệnh nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401381/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.