Sau giờ học, tôi phải ở lại trực nhật lớp, Tiểu Thanh cũng ở lại đợi tôi. Vì thế, phải mất thời gian tôi về trễ.
Vừa bước vào đến nhà, đã thấy mẹ và gã Cung Sử kia có mặt, tự nhiên tôi cảm thấy khó chịu vô cùng. Vốn dĩ vì tôi không ưa gì gã, nếu đem so sánh tôi thật không biết gã hơn bố tôi điểm nào, vì giàu hơn chăng?
" Thiên Nhai, con về trễ thế, đã gần 6h rồi."
Mẹ thấy tôi liền mỉm cười, nhẹ nhàng tra hỏi lí do tôi về muộn. Tôi vốn đang rất mệt mỏi, gặp gã Cung Sử và mẹ thân thiết trước mặt tôi thế kia liền như phát cáu thay bố, tôi thật không hiểu bố mẹ vẫn chưa ly hôn, sao mẹ lại tự tiện với người đàn ông khác như thế, ngay cả tôi còn thấy chả ra phép tắc gì cả.
" Con phải ở lại trực nhật."
" Thế ăn gì chưa, chú Sử lúc nãy có giúp mẹ làm cơm chừa phần cho con đấy."
Tôi đang tháo giày, vừa nhìn mẹ trả lời. Nghe bà ấy nói, tại sao câu nào cũng phải lôi gã ấy vào mới được. Tôi thấy phiền không nói gì nhiều, bước hẳn lên phòng.
" Không cần."
Thái độ khó chịu đó của tôi, tôi biết mẹ cũng có chút tức giận nhưng cũng vì giữ thể diện trước mặt gã Cung Sử.
7h tối.
Tôi nằm trên giường học bài, mẹ tôi gõ cửa bước vào.
Bà nhẹ nhàng ngồi trên giường tôi rồi lên tiếng.
" Thiên Nhai, ngày mai là thứ 7, ngày ra tòa của bố mẹ, mẹ muốn con đi cùng."
Tôi im lặng, nghe bà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-toi-muon-em-cua-rieng-minh/18469/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.