Chu Tử Thư trước kia đến Bình An ngân trang, luôn nhấc chân là vào, ai ngờ hôm nay chưởng quầy sau khi mời y vào đại đường, trước là rót cho y và Ôn Khách Hành vẻ mặt hệt như nông dân vào thành quan sát tứ xứ mỗi người một chén trà, liền tươi cười đứng bên, miệng nói: “Chu gia chờ một chút, hôm nay Thất gia tới rồi, đại đương gia đã vào thông báo.”
Chu Tử Thư thót tim, nhất thời “cận hương tình khiếp”.
Ôn Khách Hành lại vô tâm vô phế hỏi: “Ôi, chẳng phải nói Cố Tương và Trương Thành Lĩnh ở đây à, trực tiếp dẫn hai tên nhóc đó ra là được rồi, còn thông báo gì nữa, cứ như vào vương phủ vậy.”
Chu Tử Thư chỉ lặng thinh, thầm nghĩ Ôn Khách Hành thật là thần nhân, đoán phát chuẩn luôn.
Giây lát, Bình An rảo bước đến nói: “Chu công tử, chủ tử và Đại vu đang chờ ngài ở bên trong.”
Ôn Khách Hành lúc nghe hai chữ “Đại vu” lại hơi chấn động, thầm nghĩ “Đại vu” nào, chẳng lẽ thật sự là vị Đại vu sư Nam Cương thần bí cực kỳ kia đến đây hay sao?
– Võ lâm Trung Nguyên này thật là càng ngày càng loạn.
Ôn Khách Hành không kịp ngẫm nghĩ, theo Chu Tử Thư đi vào nội đường, đẩy một cánh cửa gỗ có vẻ lâu năm, bên trong là một khu viện nhỏ trồng hàng loạt hoa quế, đi vào liền ngửi thấy một thứ mùi thơm, Bình An dẫn hai người vào một gian phòng, vừa vén rèm cửa thì hơi ấm bên trong lập tức hất vào mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-khach/2535235/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.