Lúc Chu Tử Thư lại đến ngân trang, ra đón không phải mỗi mình chưởng quầy.
Một nam tử dáng người hơi béo, mặt mày phúc tướng nghe nói y đến rảo bước ra đón, người này mi mảnh mắt nhỏ mũi to, khuôn mặt hệt như chiếc màn thầu to trắng bóng ra từ lồng hấp, trông rất được ưa thích. Chưởng quầy ngân trang hơi khom lưng, đi theo đằng sau người này hai bước, thái độ rất cung kính.
Y vừa thấy Chu Tử Thư, đầu tiên sửng sốt một lát, sau đó mới hỏi như thử: “Ngài là… Chu công tử sao?”
Chu Tử Thư cười nói: “Thế nào, Bình An không nhận ra?”
Thì ra nam nhân đến đón là Tống đại đương gia Tống Bình An của “Bình An ngân trang”, truyền rằng người này ban đầu là quản gia phủ Nam Ninh vương gia, chủ nhân mất liền tự mình ra đây dựa vào một chút tiền để dành kinh thương mua bán, chẳng mấy năm đã gia đại nghiệp đại.
Toàn quốc đều có sản nghiệp của y, một năm bôn ba tứ xứ, chẳng ai biết y ở chỗ nào. Không ít khách thương đều biết vị Tống đại đương gia này làm ăn hết sức khôn khéo, lại khó được không gian dối, đúng là một người phúc hậu nhân nghĩa, tới lui với nhau, danh tiếng rất tốt, liên đới đường đi rộng theo, Tống gia cũng ngày càng thịnh vượng phát đạt.
Tống Bình An hết sức kích động, phân phó chưởng quầy đóng cửa, lại sai người làm đi, dọn dẹp sạch sẽ, mời Chu Tử Thư ngồi xuống nói: “Nô tài vốn ở lân cận Dương Châu, nghe thấy tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-khach/2535221/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.