Lâm Hàn Thanh quay lại nhìn Bàng Thiên Hoá nói:
- Làm phiền lão tiền bối chiếu cố Bạch cô nương, vãn bối đi một lát rồi quay lại.
Bàng Thiên Hoá nói:
- Lâm huynh đệ cứ yên tâm.
Lâm Hàn Thanh liền nói với thanh y nữ tỳ nói:
- Chúng ta đi thôi.
Đoạn chàng liền đi theo ả ta, vừa đi chàng vừa nhìn cảnh vật xung quanh, thấy không có gì đổi khác, tựa hồ như nơi này chưa từng xảy ra ác đấu vậy. Chàng nhịn không được bèn hỏi:
- Kẻ địch đột nhập vào Hoàng Sơn Thế Gia đã bị đánh đuổi rồi sao ?
Thanh Y tỳ nữ liền đáp:
- Ồ, chúng tôi không cần xuất thủ. Kẻ nào muốn xâm phạm Hoàng Sơn Thế Gia là tự chuốc khổ vào thân rồi.
Lâm Hàn Thanh nói:
- Không cần xuất thủ ? Vậy làm sao đánh lui kẻ địch ?
Thanh y tỳ nữ mỉm cười nói:
- Vương bà bà thiện dụng độc phong, kẻ địch đã bị đàn ong đánh đuổi.
Nói đến đây thì hình như ả ta phát hiện ra mình đã lỡ lời, liền ngậm miệng lại không nói nữa.
Lâm Hàn Thanh cũng không hỏi thêm, dấn bước tiến tới. Hai người đi qua mấy toà đình viện, đến một toà tiểu lâu xung quanh trồng đầy hoa cúc ... thanh y tỳ nữ liền dừng lại nhìn Lâm Hàn Thanh, rồi đi vào trong tiểu lâu.
Lâm Hàn Thanh liền đi sát theo sau ả. Trong phòng, Lý phu nhân đang ngồi trên một chiếc ghế mây, chăm chú nhìn những bông cúc trắng ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-hiep-lu/2801941/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.