Nhìn một cái xem bây giờ là tình huống nào, xe ngựa hoa lệ chạy hối hả ở ngã tư đường của kinh đô, Thiên Nguyệt Triệt giương cái miệng nhỏ nhắn thoải mái ăn quả cam Nặc Kiệt bóc vỏ.
Mà tổng quản vĩ đại cẩn cẩn dực dực theo ở một bên, trong lòng đang suy nghĩ hôm nay trở lại cung cái mạng nhỏ của ta không biết còn giữ được không, những thứ tóc giả hắn cất dấu cũng không có ai thưởng thức.
“Nặc Kiệt, ngươi nói phụ hoàng sẽ thích lễ vật gì?” Thanh âm non nớt liên tục truyền ra từ cái miệng hồng nhuận nhỏ nhắn, vừa lúc xe ngựa dừng lại trước cửa một thương phẩm sa hoa.
“Chỉ cần là tiểu điện hạ đưa, bệ hạ sẽ thích.” Nặc Kiệt mở cửa xe ngựa nhảy xuống trước, một thị vệ đi tới hai chân quỳ trên mặt đất, thân thể cúi xuống thành đường thẳng song song với mặt đất.
“Tiểu… Tiểu chủ tử cẩn thận.” Nặc Kiệt cúi người xuống đưa tay vươn ra, lúc này rất nhiều người tiến tiến xuất xuất cửa hàng, cũng chưa ai thấy qua sự phô trương lớn như vậy.
Nhịn không được tò mò muốn nhìn thấy mặt mũi người bên trong xe ngựa.
Tay nhỏ bé vươn ra, làn da thủy nộn sáng như bạch ngọc, từ bên trong xe ngựa bước ra là một hài đồng khoảng năm, sáu tuổi, ngoại y của hài đồng là áo choàng kim sắc có mũ, áo choàng dài đến bắp chân, cái mũ đội ở trên đầu che nửa cái đầu, từ trên xuống dưới bao lấy hài đồng, chân đi một đôi giày da hắc sắc, phía trên giày da khảm tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/78469/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.