Rốt cục sau khi Thiên Nguyệt Triệt đói bụng nửa canh giờ, Nặc Kiệt chảy mồ hôi xuất hiện ở trước cửa Kim Long điện.
“Nhanh lên một chút… Nhanh lên một chút… .” Thanh âm cao cao tức thời vang lên.
Thiên Nguyệt Thần ôm Thiên Nguyệt Triệt đi ra bên ngoài tẩm cung, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng nhịn không được mà sửng sốt, một con trâu lớn xuất hiện trong cung điện của hắn?
“Ngươi làm cái gì vậy?” Cau mày hỏi Nặc Kiệt, nhưng Thiên Nguyệt Triệt vận tiểu y phục kim hoàng (vàng rực) nằm ở trong lòng hắn lại sáng mắt lên, Thiên Nguyệt Triệt biết đại công công mập mạp kia định làm cái gì.
Nhất thời ở trong ngực Thiên Nguyệt Thần huy vũ tay chân.
“Hoàng nhi lại bắt đầu đói bụng sao?” Thiên Nguyệt Thần vỗ vỗ cái bụng nhỏ của Thiên Nguyệt Triệt an ủi: “Hoàng nhi đừng lo lắng, xong ngay đây.”
“Nặc Kiệt.”
“Vâng, vâng, vâng.” Nặc Kiệt nhanh chóng sai người mang ngọc sạch sẽ tới chế thành thùng nước, đồ mà tiểu điện hạ dùng đương nhiên là phải thượng đẳng , sau đó đem ngọc dũng đặt dưới bụng trâu, tiếp theo tự mình dùng tay vắt sữa, nhất thời một mảnh sữa tươi tuyết trắng chảy xuống.
Ha hả…
Ha hả…
Một trận tiếng cười thanh thúy phát ra từ cái miệng nhỏ của Thiên Nguyệt Triệt, mục mâu kim sắc lóe quang mang, thú vị nhìn Nặc Kiệt, người này có chút ý tứ.
Nhưng không ngờ trên người của hắn cũng có một đạo quang mang thú vị nóng rực theo dõi, khóe miệng nam nhân đồng dạng nở nụ cười.
Tâm chấn động mạnh một cái, Thiên Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/78466/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.