Ánh mắt Thiên Nguyệt Triệt phiêu phiêu nhìn xuống, Tư Đồ Thánh Phi cũng hạ tầm mắt hướng theo.
Trên mặt đất là một cánh tay xương trắng khô trồi lên bắt lấy chân Thiên Nguyệt Triệt, thứ đùn cánh tay đó lên là một đám sâu đen nhỏ, màu sắc quả nhiên đối lập tới gai người.
Khóe môi Tư Đồ Thánh Phi khẽ động đậy, thoắt cái một vầng sáng vàng đã đóng khung thứ kinh tởm kia đông thành băng, rồi chớp mắt liền hóa thành cát bụi biến mất không dấu vết.
“Gặp quỷ.” Thiên Nguyệt Triệt hừ một tiếng, “Xem ra là chúng ta coi thường đối phương rồi.” Gật gật đầu xác nhận cùng chung quan điểm, Tư Đồ Thánh Phi tách khỏi Thiên Nguyệt Triệt, lùi lại vài bước, cẩn thận nhìn hắn.
“Ngươi làm cái gì vậy?” Thiên Nguyệt Triệt đối với một loạt động tác không rõ ý tứ này vô cùng nghi hoặc.
“Chúng ta là những người học y, đứng trên góc độ y học mà nói, ta có lý do để hoài nghi, loại vi khuẩn ghê tởm từ cái khúc xương khô ghê tởm kia ban nãy chạm vào ngươi, có phải đã tiến nhập vào thân thể của ngươi hay không, cho nên ……..” Đương nhiên, cách ra là tốt nhất.
Ném cho đối phương thêm một cái nhìn khinh bỉ, Thiên Nguyệt Triệt vô cùng tốt bụng giải thích, “Thế giới này có một phương thức lan truyền mà ngươi vĩnh viễn không thể ngăn chặn được.”
“Là gì?” Trong khoảng thời gian ngắn Tư Đồ Thánh Phi nghĩ không ra.
“Là lan truyền trong không khí a, ngu ngốc.”
Ngay tại chỗ Thiên Nguyệt Triệt vừa đứng, bộ xương trắng nguyên chủ của cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853618/quyen-6-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.