Thiên Nguyệt thần sửng sốt, rồi đưa tay lên nhéo nhéo chóp mũi Thiên Nguyệt Triệt: “Lỗ mũi Triệt nhi thế nào mang so với cẩu còn nhạy bén hơn vậy ?” Chun lại cái mũi nhỏ, Triệt nhi ở trong lòng ngực y lười biếng cọ cọ khiến Thiên Nguyệt Thần cảm thấy có chút giống như đứa trẻ sơ sinh, mềm nhũn, non nớt, khi Triệt nhi còn bé thực sự là một tiểu cừu mềm mại yếu ớt a.
Hôm nay Triệt nhi lười nhác hệt như con heo nhỏ, này thì vuốt vuốt, quả thực là giống đến mấy phần.
“Phụ hoàng không biết Triệt nhi đích thực là cẩu sao ?” Thanh âm Thiên Nguyệt Triệt trong trẻo mang theo cái phần lười nhác vang lên. “Phụ hoàng ắt hẳn là khiến cho Thương Khung bị một phen khinh bỉ.” Thiên Nguyệt Triệt cũng không phải lo lắng cho Thiên Nguyệt Thần bởi vì hắn rất tin tưởng người nam nhân này.
“Oan uổng.” Thiên Nguyệt Thần bất mãn dùng sức một chút, vốn là cái mũi nhỏ đồng màu trắng nõn nay bỗng dưng bị nhéo cho ửng đỏ, “Triệt nhi hẳn là nên lo lắng cho ta chứ sao lại quan tâm tới kẻ khác như vậy ?” Y kháng nghị luồn tay vào một thân quần áo đơn bạc của Thiên Nguyệt Triệt đang áp trong lòng mình, cổ áo khẽ buông lỏng, trên da thịt những dấu hôn tim tím lộ ra rơi vào đáy mắt ai đó.
“Phụ hoàng, người biết rõ Triệt nhi với người tựa như nhau, phần lo lắng này không phải thực dư thừa sao? Bất quá …” Thiên Nguyệt Triệt vươn tay xoa xoa cái mũi của chính mình “Rất đau” Khóe mắt rưng rưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853567/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.