Thiên Nguyệt Thần vén chăn bông lên, đem tiểu đông tây hôn mê trên giường ôm vào trong ngực của mình, ở trước mắt bao người trên người Thiên Nguyệt Triệt chỉ còn lại khỏa y phục đơn bạc.
Mục mâu hiện ra ánh sáng lạnh khi chạm lấy khỏa y phục cuối cùng, dừng lại một chút: “Đi ra ngoài.” Thanh âm lạnh lùng không giống với lúc trước, có thể thấy được đế vương đang rất giận giữ.
Tất cả cung nữ trong tẩm cung đều lui ra ngoài, chỉ còn lại có Đàn và Nặc Kiệt quỳ trên mặt đất, cùng với mấy y sư.
Thiên Nguyệt Thần đem thân thể Thiên Nguyệt Triệt đặt ở trên đùi của mình, đập vào quang mang sáng ngời chính là vết máu đỏ tươi, cơ hồ trong lòng Thiên Nguyệt Thần nổi lên vọng động muốn giết người.
Ân…
Thiên Nguyệt Triệt mang theo thanh âm rầu rĩ vì bị đau truyền ra.
Nguyên lai là khỏa y phục quẹt qua vết thươngtrên lưng, Thiên Nguyệt Thần vừa động như vậy, vết thương đau khiến Thiên Nguyệt Triệt đang hôn mê từ từ tỉnh lại.
Khi hắn ý thức được cái ôm có hương vị quen thuộc, thân thể nho nhỏ lập tức kháng cự.
“Đừng động, vết thương sau lưng ngươi rất nghiêm trọng.” Thanh âm Thiên Nguyệt Thần nghe vào tai Thiên Nguyệt Triệt chưa bao giờ nghiêm nghị như vậy, song cũng bởi vì một phần nghiêm nghị này khiến cho Thiên Nguyệt Triệt càng thêm khổ sở.
Ngươi bảo ta đừng động, ta càng muốn động.
Ôm ý nghĩ như vậy, thân thể Thiên Nguyệt Triệt mới an tĩnh trong chốc lát càng thêm giãy dụa.
“Triệt nhi… .” Thiên Nguyệt Thần không rõ tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853325/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.