Đem lo lắng của Thiên Nguyệt Thiên Ngọc thu trong mắt, Thiên Nguyệt Triệt giật giật khóe miệng: “Đàn, bổn điện hạ cũng đói bụng, báo cho trù phòng chuẩn bị điểm tâm.”
“Nhưng là, điện hạ, một mình ở nơi này… .” Đàn có chút bối rối, lưu một mình tiểu điện hạ ở chỗ này nàng có chút không yên lòng.
“Không có chuyện gì, ngươi đi đi.” Thiên Nguyệt Triệt biết mình không có việc gì, kể từ sau ngày hắn muốn Nặc Kiệt dẫn hắn xuất cung, Thiên Nguyệt Thần đã an bài ảnh vệ bên cạnh hắn.
Tuy ảnh vệ đã đạt đến trình độ vô thanh vô tức, nhưng chỉ cần là người, sẽ tồn tại hô hấp, Thiên Nguyệt Triệt biết sức mạnh kiếp trước của mình vẫn còn phải ẩn giấu, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được hơi thở của ảnh vệ.
Này có thể là do cùng Thánh Anh định khế ước, giác quan của Tinh Linh hệ mộc so với các Tinh Linh hệ khác nhạy cảm hơn, nguyên linh Thánh Anh giấu ở cây anh đào kia, mặc dù bây giờ rất suy yếu, nhưng sức mạnh của nó cũng tồn tại.
Đàn nhìn ánh mắt kiên định của Thiên Nguyệt Triệt, lui xuống.
Thiên Nguyệt Triệt xoay người ngồi xuống mặt đất, tuyệt không quan tâm y phục cao quý của mình sẽ dính tro bụi vô cùng bẩn.
“Các ngươi liên tục ở chỗ sao?” Mặc dù gian phòng bố trí cực kỳ đơn giản, nhưng nhìn bốn phía quét dọn sạch sẽ, cho nên nơi này hẳn không phải là phòng trống.
“Hồi lục điện hạ, từ khi nô tỳ theo chiêu nghi nương nương tiến hoàng cung luôn luôn ở chỗ này.” Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853322/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.