Tất cả đều ngưng thở vào lúc này, nhất là Đóa Đóa hai tay đã không còn nắm quá chặt Vô Hạn Cấm Phiên mà gắng gượng nữa, trong lòng là sự buông xuôi trước thực lực quá đỗi chênh lệch của hai bên.
Nước mắt khẽ rơi trên gương mặt trắng trẻo tuyệt diễm của nàng, đôi mi se ướt càng tôn thêm đôi đồng tử băng lãnh, nàng cất giọng khàn đặc như lời trăng trối cuối cùng của mình:
"Tiểu ngốc tử… ngươi từng nói ta là Khí Linh của ngươi, ở trong cơ thể của ngươi. Suy cho cùng cũng coi như là nửa phần của ngươi, đã là nữ nhân của ngươi."
"Nhưng những lời đó đều là những lời phiến diện từ ngươi…" Nàng ngưng lại một lúc, giọt lệ mỹ nhân hòa với máu rỉ trên khóe môi:
"Đóa Đóa ta trước khi chết, chỉ còn một tâm nguyện duy nhất là muốn cùng tên tiểu ngốc tử ngươi kết thành phu thê… Người mới gặp đã ngỡ là cố nhân..." Nàng nhắm nghiền đôi mắt, khóe môi hé ra một nụ cười thanh thoát, chấp nhận vận mệnh:
"Kiếp sau… ta xin gọi chàng… một tiếng phu quân."
Lời nàng vừa dứt, giọt nước mắt hòa cùng với máu vừa rơi xuống mặt băng lạnh lẽo, mùi tanh hôi tươi tưởi của huyết dịch khuếch tán.
Trong khoảnh khắc này, ngay cái lúc mà Hàng Long Phục Ma Thương chỉ còn cách Linh Nhi một tấc, chuẩn bị xuyên thấu trái tim nàng.
ẦM! ẦM! ẦM! Mặt đất đột nhiên rung chuyển dữ dội, như thể bị một lực lượng nguyên thủy kinh khủng nào đó đánh thức từ lòng đất sâu thẳm.
Tất thảy máu vương vãi, từ những vệt huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045587/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.