"Ta không sao, nhưng tiểu muội đằng kia thì có đấy." Đóa Đóa siết chặt Cấm Phiên, không hề quan tâm tới vết thương, ánh mắt nàng lại dán chặt vào gương mặt Long Ngạo Thiên, đặc biệt là vết sẹo dữ tợn. Nàng nhíu mày, giọng khàn đi vì chấn thương nhưng đầy sắc lạnh, chất vấn:
"Nhìn dáng vẻ của Lôi Thiên Dực, đoán chừng nó chỉ vừa biến dị và hấp thu Dị Lôi trong vài khắc gần đây, lại còn ẩn mình sâu dưới lòng băng nguyên. Làm sao Long đạo hữu có thể xuất hiện đúng lúc, đúng chỗ, và còn chuẩn bị sẵn Ngự Long Trận?"
Long Ngạo Thiên nghe vậy, đồng tử hổ phách thoáng dao động rồi lại cười. Nhưng nụ cười này không còn là sự kiêu ngạo hời hợt, mà mang theo vẻ bí ẩn, thâm sâu và đầy tính toán, hướng nhìn về phía Linh Nhi đang bay giữa không trung.
"Vậy à, để ta tới xem tiểu đạo hữu kia như nào rồi." Hắn đặt tay lên vai Đóa Đóa, khẽ nghiêng người, đôi mắt hổ phách nhìn thẳng vào mắt nàng, giọng nói như thì thầm một bí mật cổ xưa:
"Còn về câu hỏi của cô nương… cho phép ta không trả lời. Nhưng nếu cô nương thực sự muốn biết thì chỉ cần biết Long gia ta là một trong tứ đại gia tộc hiện tại của Sa Đô. Chỉ bằng chừng này lời nói, ta nghĩ cô nương đây đủ thông minh để hiểu mà."
Đóa Đóa đứng đó lặng người nhìn Long Ngạo Thiên, quả thực hắn nói rất đúng. Long gia có thể đứng trên cao với vị trí là một trong tứ đại gia tộc của Sa Đô, chắc chắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045581/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.