Sau khi thu yêu hạch nhị phẩm, Y Thiên không nghỉ ngơi lấy một giây vội vàng lao nhanh xuống các bậc đá cuộn xoáy, đôi Âm Dương Nhãn lóe lên thanh lam lạnh lẽo giữa tròng đen huyền ô, rực rỡ cực kỳ.
Dưới cái ánh mắt sắc như dao ấy liền không một chút gì là biểu lộ che giấu đi cái dã man trong người hắn cả.
"HAHAHAHA! Yêu hạch đây rồi!"
Y Thiên cười lớn, giọng cười man cuồng vang vọng khắp hang hốc. Tiếng cười ấy vừa dứt, một làn sương mờ màu trắng đục lập tức rít gào, tốc độ nhanh đến chớp mắt lao thẳng vào hắn.
Đó là một con Băng Hồn Mị, yêu thú nhị cấp, hình dáng như một luồng khói băng xoáy trôn ốc, không có hình hài cố định, chỉ là một khối hàn khí lượn lờ mang theo luồng hàn khí mạnh gấp đôi con Băng Nhân vừa rồi.
Y Thiên chỉ kịp xoay người, Thiên Bình Kiếm rút về mang theo toàn thân cương khí hỏa linh lực dũng mãnh chặn lại đòn tấn công.
VÙ VÙ! "Cuối cùng cũng xuất hiện rồi cơ à? Lũ nhút nhát!" Y Thiên nhếch môi mỉm cười, ý vị khinh thường nhìn chằm chằm vào Băng Hồn Mị trước mắt.
"GRƯƯƯ…" Băng Hồn Mị gào lên thảm thiết, như thể Băng Nhân vừa chết là bạn thân của nó vậy, ánh mắt của nó dưới làn sương lam mờ ảo ẩn hiện sự thù hận cùng cực đối với Y Thiên.
Lúc này, từ hai hốc đá trên cao cách vài vòng bậc đá băng gần đó, hai thân ảnh mang theo tầng tầng hàn khí buốt giá xuất hiện.
Con thứ nhất là Tuyết Thử, một yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045574/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.