Y Thiên chậm rãi mở mắt, hơi thở của hắn đều đặn như nhịp sóng biển, hoàn toàn khác biệt so với sự hỗn loạn trước kia. Linh lực xung quanh người đã lắng đọng, ổn định ở Luyện Khí Kỳ Tứ Tầng, căn cơ ngũ hành cũng được phân loại và luân chuyển đúng chỗ.
Hắn cảm thấy nhẹ nhàng, nhưng đồng thời lại dâng lên sự thắc mắc.
"Đóa Đóa, cô đã nói căn cơ ta tàn tạ, việc tu luyện phải cực kỳ tỉ mỉ và chậm rãi, vậy tại sao ta chỉ mất chưa đầy năm canh giờ đã đột phá ba tiểu cảnh giới?" Hắn khẽ chau mày, ánh mắt sắc lạnh nhìn vào đan điền.
Trong đan điền, Đóa Đóa vẫn khoanh tay, dáng vẻ cao ngạo nhưng ánh mắt thoáng qua tia kinh ngạc khó che giấu. Nàng hắng giọng, cố gắng lấy lại vẻ bề trên.
"Đừng vội đắc ý, tiểu ngốc tử. Tốc độ này của ngươi không chỉ nhờ vào thiên phú bẩm sinh, mà phần nhiều vẫn nhờ vào tấm Tiên Thể kia. " Giọng nàng mang theo sự tiếc nuối:
"Tiên khí bên trong nó là vật chất cực kỳ thuần khiết, cứ như một dòng sông đổ vào con mương nhỏ là linh hải của ngươi vậy. Dù ngươi đã được ta dẫn dắt, nhưng tốc độ hấp thụ của ngươi vẫn còn quá chậm, như rùa bò qua sa mạc. "
Y Thiên bật cười thành tiếng, vẻ mặt vô sỉ lại hiện lên:" Ý cô là ta chưa khai thác hết tiềm năng? Vậy phải làm sao đây, nương tử?" Hắn nháy mắt, ánh mắt trêu chọc đầy thâm ý:
"Chẳng lẽ cô định nói là ta phải song tu với cô mới giúp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045563/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.