Nàng ta phất tay một cái trong không trung, một động tác nhẹ nhàng như xua đi một làn khói.
Ngay lập tức, một cây cờ đột ngột xuất hiện trong tay nàng ta. Đó là một cây cờ cổ kính, cao quá đầu người, với vải cờ đen tuyền và cán cờ bằng xương trắng.
Trên mặt cờ, vô số họa tiết hoa văn cổ kính được khắc lên một cách tinh xảo và huyền bí, dường như mô tả một trận chiến vạn quỷ từ thời xa xưa.
Cây cờ tỏa ra một luồng Tử Khí cực lớn, còn khủng khiếp hơn cả năng lượng của Đóa Đóa trùng trùng tỏa ra.
"Thiên Ngoại Pháp Bảo - Vô Hạn Cấm Phiên. " Đóa Đóa giới thiệu tên Pháp Bảo của mình, một cách tự mãn và kiêu ngạo. Nàng ta không hề cho Y Thiên một giây nào để phản ứng.
Y Thiên bị cú sốc đó làm cho cứng đờ. Sự phẫn nộ bùng lên, không phải vì sự yếu đuối của bản thân, mà là sự tự mãn vào sự thông minh của bản thân mà bị dáng vẻ giả ngu của Đóa Đóa đánh lừa.
"CHẠY!"
Trong đầu Y Thiên bây giờ chỉ còn một thanh âm này vang lên, nhưng e rằng đã quá muộn rồi.
Đóa Đóa nắm chặt Vô Hạn Cấm Phiên, dùng cán cờ đập mạnh xuống mặt đất một cái.
RẦM! Cú đập tạo ra một tiếng rống trầm vang dội, Tử Khí bùng nổ khỏi mặt đất như một cột khói ma quái, tạo ra một sức hút mạnh mẽ kéo lấy Y Thiên về phía nó.
ẦM! ẦM! ẦM!
OÀNH! OÀNH! OÀNH!
Âm thanh đó không chỉ là tiếng va chạm, mà là tiếng không gian bị xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045559/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.