Lời mời gọi ấy, nhẹ nhàng mà lại mạnh mẽ hơn bất kỳ loại chướng ngại vật nào hắn từng đối mặt. Tấm lưng rộng lớn của Y Thiên run lên nhè nhẹ, hắn cảm thấy hơi thở của mình trở nên gấp gáp và nông cạn, không thể tự chủ được mà bước thêm một bước về phía chiếc giường băng ngọc.
Trái tim hắn đập liên hồi, tiếng đập lớn đến mức tưởng chừng như muốn xé toang lồng ngực rắn chắc mà nhảy ra.
"Không. .. không phải là ảo ảnh. Đây là sự thật. Cô. .cô ta đẹp đến mức khiến ta quên đi cả Bạch Tư Mi. "
Ý nghĩ đó như một lưỡi dao sắc bén cắt vào màng nhĩ của hắn, nhưng thay vì đau đớn, hắn lại cảm thấy một khoái cảm tội lỗi khó cưỡng đang lan tỏa.
Sự thanh khiết và vẻ lạnh lùng cao ngạo của nàng lại càng làm tăng thêm sức hấp dẫn.
Y Thiên cảm thấy toàn bộ tâm trí mình bị một luồng sức mạnh vô hình siết chặt, tất cả những đau khổ, mệt mỏi và những lời thề tu luyện bỗng chốc trở nên vô nghĩa.
Hắn muốn chạm vào nàng, muốn xác minh rằng vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành này là có thật.
Mỹ nhân khẽ cười, tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông gió nhưng lại mang theo ma lực mê hoặc.
Nàng dùng ngón tay thon dài, nhẹ nhàng vén lọn tóc đen nhánh rủ xuống vai, lộ ra xương quai xanh tinh tế và trắng ngần.
"Tỷ đã chờ đợi rất lâu rồi, tiểu tử. Đừng làm tỷ thất vọng. Vẻ đẹp của tỷ đây không phải là thứ mà bất kỳ ai cũng có thể chạm tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045555/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.