Mùi máu tanh nồng nặc xộc thẳng vào mũi, tanh tưởi đến mức muốn nôn ọe. Âm thanh kim loại nặng nề kéo lê trên nền đá lạnh lẽo, xen lẫn tiếng thút thít nghẹn ngào và những lời cầu nguyện yếu ớt, tạo nên một bản giao hưởng chết chóc. Trước mắt Mạc Y Thiên là một quảng trường rộng lớn, nhuốm màu xám xịt của đá và đỏ tươi của máu.
Từng người trong Mạc gia, từ những lão già râu tóc bạc phơ đến những đứa trẻ còn chưa biết đi, tất cả đều xếp hàng dài lê thê đến vô tận. Trên cổ họ là những chiếc gông cùm gỗ thô ráp, nặng trịch, in hằn vết chai sạn, xiết chặt đến hằn sâu da thịt. Chân họ bị còng bằng xích sắt gỉ sét, từng sợi xích dài ngoằng nối liền nhau, xiềng xích vận mệnh của cả một gia tộc.
Họ bước đi chậm chạp, lê lết, mỗi bước chân đều là một sự tra tấn, kéo theo tiếng kim loại xé tai trên nền đá khô khốc. Ánh mắt họ vô hồn, tuyệt vọng, nhưng vẫn cố gắng giữ chút tự tôn cuối cùng, ngẩng cao đầu đối diện với số phận. Tiếng hô hoán của đám lính canh, tiếng roi da quất mạnh vào không khí, tiếng than khẽ từ những kẻ không chịu đựng nổi, tất cả dội vào tai Mạc Y Thiên như những tiếng sét đánh.
Hắn bị ép chặt trong một góc khuất, phía sau một đống đổ nát ngổn ngang của một ngôi đền cũ. Hắn run rẩy, cơ thể cứng đờ vì sợ hãi, từng thớ thịt bắp chân giật giật. Hắn muốn nhắm mắt, muốn bịt tai, muốn biến mất khỏi cảnh tượng kinh hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045488/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.