Ngón tay chạm vào tóccủa Lâm Yến Vũ không muốn rời xa, rốt cuộc Tiêu Lỗi cũng bất chấp cả lý trí, ômchặt cô vào lòng, cúi xuống hôn cô. Đôi môi cô đỏ mọng mềm mại, mang theo vịngọt, anh càng hôn càng sâu.
Cảm xúc của anh từ mộtkhắc nhìn thấy cô đã không thể đè nén hơn nữa, như thể thời điểm núi lửa bộcphát, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phun ra nham thạch nóng chảy, nụ hôn nồngnhiệt muốn hòa tan cô, để anh và cô kết hợp lại làm một.
Lâm Yến Vũ phục tùngnhắm mắt lại, cảm giác được thỉnh thoảng môi của anh vuốt ve trên khắp khuônmặt và bên tai mình, cô muốn giãy giụa, nhưng cô không thể cưỡng lại sức mạnhcủa anh, thần trí chùn xuống dần dần u mê, loại cảm giác này làm tan vỡ lòngcô, khiến tâm trí cô trống rỗng, bất cứ cái gì cũng không muốn nhớ, không muốnđối mặt. Đối diện là muôn trùng sóng cả, một mảnh bao la hùng vĩ, mà cô chínhlà một chiếc thuyền lá, được biển cả ôm ấp mà nhàn nhã rong chơi.
Cơ thể của cô đầy đặnhơn Mộ Tình, mềm mại khi ôm vào lòng, cảm giác rất tốt, tay anh nhẹ nhàng thamlam thăm dò, chạm vào bộ phận mềm mại nhất trên người cô, tay bao phủ lên đó,chậm rãi mút vào, dùng lời lẽ an ủi cô, muốn nuông chiều thì nuông chiều, thìthầm bên tai cô: "Đi đâu vậy? Để tôi phải chờ em”.
Trái tim Lâm Yến Lũđang run rẩy, nghe được câu hỏi của anh, khôi phục được một chút ý thức, thởgấp: "Hương Sơn”. Vẫn còn say mê, vẫn còn khát vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den/2779286/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.