Xe chạy về đến dưới nhàLâm Yến Vũ, Tiêu Lỗi xuống xe thay cô mở cửa, yêu thương nắm lấy tay cô. LâmYến Vũ đứng đó, do dự một lúc rốt cục nhìn lên, dùng một giọng rất nhẹ nói:"Anh đừng đi tìm tôi nữa, được không?"
Tiêu Lỗi sửng sốt, tráitim giống như là bị vũ khí đâm trúng, hít một hơi: "Tại sao?" Lâm YếnVũ rũ mắt, dường như không biết nên diễn đạt thế nào, hồi lâu mới nói:"Tôi căn bản không phải là người trong trái tim anh, dù bề ngoài giốngnhau thì cũng không phải, chúng tôi là người của hai thế giới khác nhau."
"Làm sao em biếtđược trong lòng tôi đang nghĩ gì, có lẽ tôi cũng chẳng quan tâm, tôi chỉ muốngặp em, điều đó làm tôi thấy rất hạnh phúc." Tiêu Lỗi thẳng thắn nói, cóchút thổ lộ ý tứ, bàn tay nhẹ nhàng vuốt chiếc má thơm ngát mềm mại của cô.
Lâm Yến Vũ nhẹ nhànglắc đầu, chôn cằm trong khăn choàng cổ, để tránh đi bàn tay của anh: "Tôichỉ là một nơi để anh ủy thác, và tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ này vớianh, chuyện đó làm tôi cảm thấy có lỗi với Tần Tuyển."
"Em thích anh taư, sao tôi không cảm nhận được." Tiêu Lỗi không phải là một người phản ứngchậm chạp. Lâm Yến Vũ không có dụng tâm nhiều đối với Tần Tuyển, anh có thể cảmgiác được điều đó.
"Dù sao đi chăngnữa, hiện tại tôi là bạn gái của anh ấy, tôi không thể phản bội anh ấy được.Tôi cũng không muốn vì tôi mà các anh tranh chấp với nhau." Lâm Yến Vũ nóixong lời này, xoay người rời đi. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den/2779283/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.