Có một món canh nấm hầmtrông rất nhẹ nhàng khoan khoái, Lâm Yến Vũ cầm thìa múc một ít để nếm thử,hương vị thật sự không tồi. "Đây là canh quả phỉ và nấm Tùng nhung (còngọi là nấm Thông) hầm chung với nhau, uống một chút sẽ rất tốt cho cơthể." Tiêu Lỗi thấy cô hiếm khi tự động đũa, biết cô thích món ăn này,thay cô múc một chén nhỏ, đặt trước mặt cô.
Lâm Yến Vũ chậm rãithưởng thức, cảm thấy nhai trúng một cái gì đó là lạ, nhai vào giống như chưanhừ, không thể không hỏi Tiêu Lỗi: "Đây là cái gì vậy, sao giống như chưanhừ, cũng là một loại loài nấm à?" Tiêu Lỗi nhìn thoáng qua, không khỏibật cười: "Nhai chưa nhừ cũng đừng ăn, đó là lộc tiên.”
Lộc... Lộc tiên! Nhìnánh mắt quái lạ như muốn cười của tất cả mọi người trong bàn, Lâm Yến Vũ rốtcuộc không chống đỡ được, nhổ ra ngay tại chỗ, Nam Hồn gật đầu với phục vụ,phục vụ hiểu ý, mang đến cho Lâm Yến Vũ một ly nước lọc.
Đúng là đồ… mà, biết rõtrong nồi là canh lộc tiên, còn lừa để cô uống nó, thật là quá xấu xa. Mất hếthứng thú với món ăn, tiếp đó cô không còn thèm ăn nữa, sợ món ăn này lại đượclàm từ nguyên liệu kỳ quái gì đó.
Thật vất vả mới dùngxong bữa tiệc này, mọi người đã lên kế hoạch đi tiếp tăng hai. Trước đó TiêuLỗi đã uống không ít rượu, trong lòng Lâm Yến Vũ không muốn cho anh đi, nhưnglại khó nói điều gì ở trước mặt người khác, người ta đã cố ý tới tiếp đãi, an bàitrước tiết mục, đi xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den/2779237/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.