Trương Cảnh Bách và Hồ Tịnh Nghi cuối cùng cũng tìm thấy lối thoát hiểm xuống tầng 1 nhưng đã bị đống đổ nát kia chặn lại.
" Là lỗi của em, tất cả là lỗi của em..."
"Tịnh Nghi, chúng ta sẽ thoát ra sớm thôi. Nhưng trước tiên, anh sẽ đi tìm chỗ ẩn nấp cho em..."
Người của Trình gia đã làm rất tốt, sát thủ của Nguy gia đều đã bị diệt sạch không còn một ai. Có điều, anh sợ hãi một trận địa chấn nữa sẽ xảy ra. Và đúng như vậy thật
Một bóng người cao ráo bước đến bên xác của Nguy. Hàn Thủ. Là phụ nữ...
Cô ta đá mạnh vào người Nguy. Hàn Thủ rồi dẵm lên bàn tay của Nguy. Cẩm Kỳ.
" Thật tội nghiệp..." Mạc Yến Hoan xuất hiện một cách bất thình lình như được sắp xếp sẵn vậy. Cô ta biết đường thoát hiểm nên rất kiêu ngạo cuối xuống nhặt chiếc điều khiển lên
"Nguy Cẩm Kỳ, Nguy. Hàn Thủ. Một ngày mà Nguy gia mất đi tận hai người con gái, còn gì đau khổ hơn. Nguy Hàn và Nguy Cẩm Đào mà biết thì sẽ đau lòng biết mấy"
"Các người đáng lẽ nên biết kết cục từ trước rồi... Đừng đổ lỗi cho tôi, chỉ là tôi nhanh tay hơn thôi." Mạc Yến Hoan cười nhạt, ngón tay gõ nhẹ trên chiếc điều khiển, như thể cô ta đang thưởng thức một bản nhạc kỳ lạ mà chỉ mình cô ta hiểu.
Ngón tay cô ta bấm nút, và một tiếng "tách" vang lên. Nhà hát bằt đầu rung chuyển dữ dội, Mạc Yến Hoan không rời khỏi nơi đó để tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den-thien-nga-trang/3653342/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.