Trương Cảnh Bách ôm Hồ Tịnh Nghi giỗ dành cả một đêm. Anh thì không chợp mắt nỗi còn Hồ Tịnh Nghi đã ngủ say trong vòng tay ấm áp của anh rồi.
"Tịnh Nghi, dậy thôi"
"..."
"Tịnh Nghi.."
" Anh...chuyện tối qua là sao thế?"
" Anh đưa em quay về Washington nhé, ở đây không an toàn nữa rồi. Chúng ta đang bị đe doạ.."
"Em sẽ đi, nếu có anh bên cạnh"
"Được!"
Hồ Tịnh Nghi đang ăn sáng cùng Trương Cảnh Bách thì có điện thoại gọi đến, là một số lạ. Cô hồi hộp đi ra chỗ khác nghe máy
"Alo, Hồ Tịnh Nghi xin nghe"
" Chào cô Hồ, chúng tôi rất vui khi thông báo cô chính thức trở thành vũ công của đoàn múa"
Hồ Tịnh Nghi bàng hoàng trong giây lát, không thể tin vào tai mình. Cô nắm chặt chiếc điện thoại, cảm giác hồi hộp pha lẫn niềm vui bỗng dâng trào.
"Thật sao? Tôi... tôi đã được nhận?" Cô gần như lạc giọng vì xúc động.
"Đúng vậy, cô Hồ. Chúng tôi sẽ gửi email thông tin chi tiết về lịch làm việc và hợp đồng. Chúng tôi rất mong được hợp tác với cô."
"Cảm ơn... cảm ơn rất nhiều!" Hồ Tịnh Nghi cố giữ giọng bình tĩnh, nhưng trái tim cô đập loạn nhịp.
Khi cuộc gọi kết thúc, cô đứng lặng một lúc, cảm giác như mọi thứ xung quanh mờ đi. Sau bao ngày tháng nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng cô cũng đạt được ước mơ lớn nhất đời mình - trở thành vũ công chuyên nghiệp. Tuy nhiên, niềm vui ấy dường như không trọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den-thien-nga-trang/3653339/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.