Ánh nắng mờ nhạt xuyên qua những tán cây xanh mướt của Washington D.C., chiếu rọi vào căn phòng rộng lớn trong Sapphire mansion. Hồ Tịnh Nghi khẽ mở mắt, cảm nhận sự ấm áp của ánh sáng ban mai, và trong phút chốc, cô không nhận ra mình đang ở đâu. Căn phòng tráng lệ với những món nội thất sang trọng, mùi hương dịu nhẹ của hoa hồng và tiếng chim hót ngoài cửa sổ khiến cô tưởng mình đang mơ.
Trương Cảnh Bách đã thức dậy từ sớm. Anh đang đứng trước gương, chỉnh lại bộ vest màu xám tro, ánh mắt thoáng qua gương là sự kiên định và quyết tâm. Hôm nay, anh sẽ đưa Hồ Tịnh Nghi đi thử váy cưới. Tịnh Nghi nhìn thấy bóng dáng của Cảnh Bách từ chiếc gương lớn trong phòng. Cô chợt cảm thấy lạ lẫm khi thấy anh trong trang phục chỉnh tề, trái ngược với những giây phút hỗn loạn và căng thẳng trước đó. Nhưng trong ánh mắt của Cảnh Bách, cô thấy một thứ gì đó sâu sắc và khó hiểu, như một lời hứa âm thầm.
Cảnh Bách quay lại, nhìn Tịnh Nghi với ánh mắt dịu dàng.
- “Em tỉnh rồi à?”
-“ Ừm”
Trương Cảnh Bách bước đến bên giường đỡ cô đứng lên. Căn phòng này đúng là rất rộng, rộng hơn cả phòng ngủ của Trương gia.
-“ Anh đưa em đi thử váy cưới rồi chúng ta đến bệnh viện thăm mẹ của em nhé. Máy bay vẫn chưa tới nơi”
Những lời nói ấy như một cơn gió thoảng qua, khiến trái tim Tịnh Nghi đập loạn nhịp. Váy cưới? Cô chưa từng nghĩ tới điều đó. Cô không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den-thien-nga-trang/3646672/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.