Hồ Tịnh Nghi bất giác nắm lấy tay Trương Cảnh Bách, anh đỡ cô đứng lên. Bây giờ anh mới nhìn rõ mặt cô, dưới khoé miệng cô có một nốt ruồi. Hồ Tịnh Nghi bừng tỉnh, cô định bỏ đi trong mưa thì anh gọi lại.
“ Tôi có thể cho em tiền…chỉ cần em cưới tôi”
Hồ Tịnh Nghi đứng chôn chân tại chỗ, cô không biết người đàn ông này là ai nhưng anh ta có thể cho cô tiền…
Đầu óc Hồ Tịnh Nghi choáng váng, cô thở một cách khó khăn rồi dần gục xuống. Trương Cảnh Bách vội vàng bế cô lên rồi đưa cô vào bệnh viện.
Trương Tĩnh Hương ngồi trong xe ngỡ ngàng với những chuyện vừa xảy ra
“ Chuyện gì vừa xảy ra thế?” Cô quay sang hỏi một anh vệ sĩ
“ Tôi cũng không biết thưa tiểu thư”
Không gian bệnh viện lặng lẽ, chỉ còn tiếng máy đo nhịp tim và ánh sáng mờ nhạt từ cửa sổ rọi vào phòng. Hồ Tịnh Nghi chậm rãi mở mắt, trong lòng còn đầy rẫy những hình ảnh mơ hồ từ trước đó. Cô cảm nhận được sự lạnh lẽo của tấm chăn mỏng phủ trên người, và khi ánh mắt cô rơi vào người đàn ông ngồi bên cạnh, trái tim cô bỗng đập nhanh hơn.
Trương Cảnh Bách, với ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu lắng, đang quan sát cô. Cô nhớ lại những lời anh nói trước khi cô ngất đi, lời đề nghị đầy táo bạo và kỳ lạ. Cô mở miệng định hỏi, nhưng giọng khàn khàn chỉ thoát ra một tiếng thở yếu ớt.
“ Anh là ai?”
Trương Cảnh Bách đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nga-den-thien-nga-trang/3646662/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.