Editor: Vivi
Vào lúc này, Ninh Thải Nhi vừa tức lại vừa sợ.
Sợ là, ở lúc nguy cấp như này, Thiên Quyết lại tới trêu chọc nàng.
Giận là, trên giấy bị mực tràn ra, khiến chữ vừa viết xong bị nhuộm đen không tả nổi
Bàn về công phu khua môi múa mép, lqd Ninh Thải Nhi tự biết bản thân kém Thiên Quyết, không muốn phí lời với hắn, gõ cửa, hỏi Ngự sử có thể đổi cho giấy mới hay không,lại bị người khác thấy phiền phức mắng.
Nàng bất đắc dĩ quay về chỗ cũ, cắn răng trách cứ: "Thiên Quyết, ngươi vừa làm gì đấy hả, phải chăng muốn hại ta không có cách nào tham gia cuộc thi, ngươi mới hài lòng?"
Phòng bên cạnh yên lặng lúc lâu, khi nàng cho rằng Thiên Quyết đã rời đi, bỗng nhiên, tiếng cười khẽ trêu trọc trái tim vang lên.
Bút lông nằm ngang trên bàn gỗ, giống như bị bàn tay vô hình điều khiển, từ từ bay lên, lơ lửng đứng thẳng trên không trước mặt nàng.
Cùng lúc đó, giọng nói của Thiên Quyết công tử lơ đãng cất lên.
"A, là nàng hất bút, ra sao oan uổng sang tay?"
"Ngươi...... Mồm mép trơn tru, vô liêm sỉ." Ninh Thải Nhi bị nghẹn lời không có cách nào đáp trả, lqd cắn răng nghiến lợi nói, "Nhanh biến tờ giấy trở về như lúc đầu, nếu không ngày sau ta tuyệt đối không nghe theo ngươi nữa."
"Thải Nhi, đã bao giờ nàng nghe lời ta chưa?" Hắn cất tiếng thở dài, lại đổi sang giọng cợt nhả, "Muốn khôi phục bài thi như lúc đầu, một mình nàng làm được mà."
Ninh Thải Nhi nhìn bài thi, mắt hạnh nheo lại: "Giấy thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-u-hon/1522629/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.