Ninh Thái Nhi hoảng sợ không ngừng rên rỉ kháng cự: “Đừng, giữa ban ngày ban mặt...”
Lời của nàng còn chưa nói hết, Thiên Quyết công tử đã vứt chăn đệm xuống dưới giường, chóp mũi cao thẳng tiến lại gần sát nàng, đôi môi nở một cười vô cùng quyến rũ nói: “Ban ngày mới có thể càng nhìn rõ ràng hơn.”
Ý thức của Ninh Thái Nhi giống như bị tan rã, nhìn chăm chằm vào đôi mắt hắn, giống như linh hồn bị hút ra khỏi thân thể, không biết đang bay lơ lửng ở nơi nào.
Đôi tay hắn luồn vào giữa hai chân nàng, khẽ gảy hai phiến hoa sưng đỏ, kéo ra một ít bạch trọc* dinh dính, nhéo hai bên đùi nàng khiến Ninh Thái Nhi sung sướng đến tê tê dại dại. Maybe-dđLQĐ
*bạch trọc: có lẽ mọi người cũng đoán được, nó là tinh dịch đó ạ
Sau lưng nàng chảy ra mồ hôi lạnh, cả người nàng giống như bị trúng thuốc mê, mềm nhũn nằm dưới thân thể của hắn, cảm giác duy nhất mà nàng cảm nhận được chính là khoái cảm truyền đến từ chỗ năm ngón tay của hắn đang tàn sát bừa bãi.
“Nàng thích ta làm như vậy đúng không? Phía dưới ẩm ướt thật nhanh...” Thiên Quyết khẽ cắn vành tai trắng nõn như trân châu của Ninh Thái Nhi, đồng thời dùng một ngón tay bắt chước côn thịt khuấy động phía dưới cơ thể nàng.
“A... Ưm… A...” Ninh Thái Nhi thở gấp theo bản năng, trên môi đột nhiên nóng lên, bị hắn dùng môi mỏng của mình che lại.
Hô hấp của Ninh Thái Nhi nghẹn lại, trái tim điên cuồng đập loạn, môi lưỡi bị hắn quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-u-hon/1522614/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.