"Xin lỗi, đã mạo phạm..." Ninh Thái Nhi ý thức được chỗ vô lễ của chính mình, vừa xin lỗi không ngừng vừa lùi khỏi lương đình.
Gót chân của nàng vô tình giẫm lên rèm che phía sau. Rèm sa phất phới rào rào rơi xuống, đầy trời sa lụa bay xuống người nàng.
Ninh Thái Nhi muốn tháo chúng xuống nhưng kết quả lại là càng gỡ càng rối, một lớp lụa trắng quấn chặt lấy nàng như bao kén, hai chân trong lúc giãy giụa bị lụa trắng làm cho vấp ngã.
Đầu nàng đụng mạnh vào một vật cứng nào đó, một tiếng "Tranh" đinh tai nhức óc vang lên, thân thể lại ngã vào trong một chỗ mềm mại.
Lụa trắng bị một bàn tay thon dài vén lên, hai mắt của nàng rốt cục có thể nhìn thấy, bắt gặp một đôi mắt sâu như mực, phảng phất sát ý lạnh như băng thấu xương.
Trong nháy mắt, cảm giác lạnh lẽo ấy hầu như biến mất tung, phong thái mị hoặc nhè nhẹ nở rộ.
"Công tử từng luyện Thiết Đầu công ư?" Thanh âm của y dịu dặt động lòng người đến lạ, tựa chuông ngân reo làm thức tỉnh thần trí vừa bị đụng mạnh đến choáng váng của nàng.
Ninh Thái Nhi xoa xoa cái ót đau nhức quan sát chung quanh, phát hiện bản thân vừa ngã vào cây dao cầm, khiến bảy dây đàn đều bị hỏng cả, mà bấy giờ nàng còn nằm trong lòng chàng trai này, hai người phảng phất trông như ái muội rúc vào nhau.
"Đầu còn đau lắm không?" Y ý cười quyến luyến như xuân thủy triền miên, nhẹ nhàng xoa xoa chỗ đau của nàng.
"Không đau..." Đôi má của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-u-hon/1522605/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.