"Tôi đã đợi ba năm!" Cận Chính Lôi đập bàn. "Tôi còn phải nhẫn nại tới bao giờ?" 
Hà Bình An không lên tiếng. 
Hôm nay có hai tin dữ. 
Một là, Đinh Duy nghỉ ngơi hơn nửa năm đã rời đi, hai là tai mắt của bọn họ ở Đinh gia làm ăn không cẩn thận, bị tình nghi ăn cắp, đuổi đi. 
Người hầu Đinh gia thường kí hợp đồng dài hạn, đa số phục vụ trên mười năm, xếp được người vào vô cùng khó khăn. Mặc dù cài được người vào cũng chỉ làm được trong phòng bếp, có thể lên được lầu hai trở lên toàn là người được Đinh gia tín nhiệm. 
Thật sự đen đủi. Hà Bình An oán thầm, nhìn Cận Chính Lôi đi lại cạnh cửa sổ, phẫn nỗ không cách nào phát tiết, hắn tiếp tục oán thầm: Chuyện này chẳng phải tự tạo nghiệt sao? 
"Bình An, tiếp tục tìm người cài vào. Tùy bọn họ ra giá." 
Không tới mấy ngày, nhà lớn Đinh Gia bị hỏng đường dây điện thoại, quản gia gọi người tới sửa chữa. Ngày hôm sau, Diêu Linh Khang và Đinh Lộ Vi tới nhà mới. 
Hà Bình An thả mất linh kiện lên bàn làm việc, gương mặt quái dị. 
Cận Chính Lôi quan sát, nhíu mày hỏi: "Đây là cái gì?" 
"Máy nghe trộm. Tôi cho người tới cài, lại phát hiện ra cũng có người cài trước ở đó rồi." 
"..." Cận Chính Lôi càng nhíu mày sâu, lập tức phản ứng. "Đinh Duy." 
Hắn vỗ bàn, cười to. "Đinh Duy cũng không biết A Như đi đâu! Diêu Linh Khang quả nhiên không gạt tôi." 
"Đinh Duy thoạt nhìn thuần khiết, thiện lương, vậy mà biết làm loại chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502249/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.