Cận Chính Lôi chỉ cho cô Bảy và Tiểu Mỹ ở nhờ mấy ngày, sau đó bảo lái xe đưa hai người trở về. 
Cô Bảy lên xe nhìn Mĩ Nhược khẩn cầu, Mĩ Nhược biết tâm tư bà, nói với Cận Chính Lôi: "Có thể tìm bác sĩ qua nhà cho mẹ tôi không? Tiểu Mỹ cần an toàn." 
Mặt hắn không biểu tình, gật đầu: "Được." 
Lúc này cô Bảy mới thở một hơi nhẹ nhõm. 
Mấy ngày sau, Chiêm Tiếu Đường mang cao hổ nhung hươu tới thăm Mĩ Nhược. 
Hắn ngồi trong phòng khách, uống hai cốc trà, cuối cùng cũng chờ được Mĩ Nhược. 
"A Như, con khỏe không?" Chiêm Tiếu Đường cười. 
"Cảm ơn quan tâm, con khỏe." 
"Nơi này thật thoải mái." Chiêm Tiếu Đường nhìn quanh, cố lựa lời. "Phòng ốc tuy cũ kĩ nhưng quen thuộc." 
Mĩ Nhược gật đầu. 
"Mẹ con gần đây không khỏe, A Như, con rảnh thì nên qua thăm chị ấy." 
"Đúng vậy, cảm giác rất quen thuộc." 
Chiêm Tiếu Đường xoa tay. "Ông chủ Cận ở gần đây?" 
Mĩ Nhược mặt lạnh. "Cậu hà tất biết rõ còn cố hổi?" 
"Nguyễn Thị đang có ý định đầu tư mua bán TV, bán đi hai mươi ba rạp chiếu phim, ông chủ Cận cố ý mua toàn bộ, gần đây hẳn là rất bận." 
"Con và mẹ giống nhau, chỉ lo bán thân, không hiểu những chuyện này." 
"A Như." Chiêm Tiếu Đường thở dài. "Mẹ con để tâm chuyện vụn vặt, con không thể bắt chiếc chị ấy. Cả đời, chuyện này không phải chuyện quan trọng, không cần quản ông chủ, quan tâm nhà ai đánh nhà ai, nhà ai trả thủ nhà ai mới thoải mái. 
"Cậu nhỏ thật am hiểu." 
"A Như, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502240/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.