Ra khỏi sở cảnh sát, trời đã sáng. 
Mĩ Nhược lên xe, mặt lạnh lùng: "Tôi rất khốn khổ." 
Cận Chính Lôi cầm quần áo Bình An mang tới mặc vào, ôm lấy nàng nói: "Ngủ một giấc đi." 
Lòng nàng căm tức vô cùng, nhưng không có sức chống cự, dựa vào lồng ngực hắn: "Bảo anh Bình An xin phép nghỉ học ở trường cho tôi." 
"Được." 
Ngủ một giấc thức dậy vẫn thấy bản thân nằm trong lồng ngực hắn. Nhìn qua cửa sổ thủy tinh, từng giọt mưa trượt xuống, Mĩ Nhược liền thay đổi tư thế thoải mái. 
"Anh đã đổi ga giường." 
"Tôi kêu mẹ Bình An lên quét dọn." Hắn ôm nàng từ phía sau, chợp mắt. 
"Mẹ hắn là người như thế nào." 
"Rất tốt. Tôi được Bình An cứu ở góc đường, hôn mê, yếu ớt, mẹ Bình An đã chăm sóc tôi." 
"Anh đem Bình An đi làm việc cho mình là báo đáp mẹ hắn?" 
"Bình An là người Hòa Hưng. Hắn ở Cửu Long cũng không có nhiều lựa chọn." 
... 
"Anh ở đây làm gì? Sao còn chưa cưới vợ?" 
"Nghèo kiết xác. Không muốn lập gia đình." 
"Nhà anh còn người thân không?" 
"Còn một người." 
Hắn vươn tay, vuốt cằm nàng. Mĩ Nhược không tránh né, ngược lại giống Mang Phi, thoải mái khi chủ nhân vuốt ve. 
"Anh mở công ti điện ảnh?" 
"Ừ. Ông chủ Lục rất có chữ tín, cho hắn vay tiền, hắn kiếm được liền hoàn trả. Tôi thích làm ăn cùng người như thế." 
"Anh biết cái gì?" 
"Điện ảnh rất đơn giản, cầm kịch bản, tìm tới một đống nam nữ, đánh giết, nói vài lời vô bổ, cuối cùng là có tiền. Nếu em tò mò hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502229/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.