Ngày thứ hai, Chiêm Mỹ Phụng hỏi Mỹ Nhược: "Hắn giải thích với con à?" 
Mỹ Nhược không nói, nàng muốn biết hắn ở trước mặt mẹ nói thế nào. 
"Thị trường chứng khoán trượt 150 điểm, ít nhất phải đợi 2 - 3 năm, việc buôn bán của hắn cũng không tốt lắm." 
Bán buôn ở mấy con phố sầm uất dạo này không tốt? Mỹ Nhược muốn cười. 
"Xí nghiệp Nguyễn thị làm ăn đơn lẻ, tài chính không đủ quay vòng, mượn hắn số tiền lớn. Hơn nữa, hắn có đầu tư một bộ phim." Chiêm Mỹ Phụng cao giọng, không ý thức được mình đã lạc đề, "Năm đó mẹ ở Lệ Li Trì, rất nổi tiếng, bao nhiêu người muốn mời mẹ uống trà, cầu quen biết. Dương Lộ Lộ khi đó cũng chỉ là ca sĩ hạng ba, bị người ta ném vỏ trái cây đầy người, mẹ đến giờ còn nhớ rõ." 
"A..." 
"Hiện nay, nàng ta cũng lăn lộn, có thể trở thành minh tinh. Ba mươi tuổi, cũng không biết có tài năng gì cùng các em gái xinh đẹp tranh đấu." 
"Mẹ, sao hôm nay mẹ không đi đánh bài?" 
Sinh hoạt ổn định, Chiêm Mỹ Phụng vẫn chứng nào tật nấy, mỗi ngày dạo phố, đành bài làm thú vui. Cũng may, Cận Chính Lôi không bảo nàng ta trông hộp đêm, nàng ta vui vẻ, tối qua vô tình đi qua rạp chiếu phim của bà chủ Ấn. 
"Cậu con nói buổi trưa qua đây, mẹ hẹn đánh bài cũng chỉ đành đổi ngày." 
Từ khi mẹ con Chiêm gia trở về phố Ninh Ba, Chiêm Tiếu Đường thường xuyên đến ăn chực cơm. 
Vô tình gặp Cận Chính Lôi, hắn nợ nụ cười nịnh bợ bắt họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502220/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.