Xe bên cạnh lướt qua, gió xoáy lên dữ dội. Mỹ Nhược nhắm mắt lại, hét lên, cho rằng một giây sau, sẽ bị cán bay đầu, bánh xe sẽ đè nát đầu nàng.
Nàng được ôm trở về, phát hiện nước mắt đã sớm rơi đầy mặt, ngồi trên đùi của Cận Chính Lôi mà không kìm được run rẩy, đành phải ôm cổ hắn.
"A Như, cô muốn nhảy xe dọa tôi, tôi cũng chỉ dọa lại mà thôi." Hắn nói đạo lý với nàng. "Dọa cô thôi, tay tôi vẫn ôm chặt eo cô, không để cô xảy ra chuyện đâu."
Nàng khóc lớn thành tiếng.
"Nín nào." Cho dù hắn hiểu rõ tài lái xe của Hà Bình An, vừa rồi cũng không khỏi khiếp sợ, Cận Chính Lôi có một tia hối hận. "Không nên làm tôi tức giận."
Hắn nói một câu lộ rõ hết tất cả.
Là, nàng quá nhanh mồm nhanh miệng, hắn không nói lại được.
Bởi vì bị bỏ rơi, nàng rất quý trọng bản thân.
Nàng sợ chết, đó là điểm yếu của nàng.
Mỹ Nhược vẫn khóc.
"Nín." Cận Chính Lôi ôm nàng chặt hơn, vụng về lau nước mắt cho nàng, "Cô xem, nghe lời một chút, tôi cũng không dọa cô."
Nàng phẫn hận, tránh bàn tay của hắn.
"Đồ đê tiện! Biến thái! Cậy lớn ức hiếp nhỏ." Mỹ Nhược mắng hắn nhưng vì khóc thút thít nên không có nhiều sức.
"Tôi không ức hiếp cô..."
Nàng nhớ tới vừa rồi, nghĩ lại mà sợ, tiếng khóc càng thêm thê thảm.
"Nào nào, tôi đồng ý với cô, về sau không như vậy nữa. Đừng khóc nữa."
Nàng mơ hồ cảm thấy hắn đang đưa cho nàng một vũ khí.
Mỹ Nhược mở đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502218/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.