" Có lẽ lần này là lần duy nhất tôi tới muộn"
Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi Trần Lạc hy sinh, thoáng hiện lên trong ký ức của ông chính là hình ảnh của những người đồng đội đã kề vai sát cánh cùng ông trong cuộc đại chiến năm xưa.
“Lần này lại là cậu tới đầu tiên sao Trần Lạc, lúc nào cũng vậy sao cậu luôn luôn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên không bao giờ đợi bọn tôi vậy” Những người bạn cũ của ông ấy trêu đùa
“Tôi không thích làm gì đó muộn màng đâu, thay vì trách tôi sao cậu không nỗ lực hoàn thành sớm để tới kịp chứ” Trần Lạc vui vẻ đáp lời. Rồi những ngày tháng vui đùa cùng nhau, cùng nhau làm nhiệm vụ cùng nhau chiến đấu. Ấy vậy mà cuộc đại chiến pháp sư lần thứ hai nổ ra tất cả những người đồng đội của Trần Lạc đều hi sinh trên chiến trường. Trong một khoảnh khắc Trần Lạc cố gắng nắm chặt đôi tay giờ đã lạnh buốt không còn sức sống của người bạn cuối cùng của mình, trước khi mất cậu ta vẫn nở một nụ cười rồi nói:
“Lần này tớ đến đó trước, lần này là lần duy nhất cậu tới muộn hơn tớ đó. Đừng có ganh đua với tớ mà tới đây cậu phải sống! phải sống thật tốt đó”
Trở về hiện tại khi Trần Lạc đã trúng đòn tấn công của hai tên Hạ Huyền, và đang nằm hấp hối trên mặt đất. Đôi mắt ông nhìn thẳng lên bầu trời, nhìn những vì sao:
“Lần này có vẻ tôi tới muộn quá, tôi đã làm hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-phap-hoi/3504344/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.