“Có vẻ như ông ấy đã khỏe hơn” cô con gái Lan của ông Hưng cất lời
ông Tuấn nghe vậy khuôn mặt đang lo ngại chuyển sang sự tươi tỉnh rạng rỡ. Ông Hưng nghe vậy cũng cất lời:
" tôi không thật cảm phục con người này bình thường thì với lượng độc của rắn hổ đất đó thì có thể đã chết người nhưng không thể tin được ông ấy vẫn còn sống. Thực sự người này có sức khỏe thể chất vô cùng mạnh mẽ và đáng kinh ngạc"
Lê Nam nghe ông Hưng nói vậy liền cất lờI:
" ông cứ yên tâm đi, thằng bạn tôi sông dai lắm. Bao nhiêu trận chiến cũng không thể giết chết lão nói gì mấy con rắn. Nhể" nói xong Lê Nam vỗ vào mặt Trần Long đang nằm bất tỉnh trên giường. Ông chắc mâm trong bụng:
" Ai cho chết mà chết còn tài khoản liên Quân đầy đủ trang phục nữa mà định quỵt tôi chắc"
Thấy vậy ông Hưng gắt gỏng cất lời:
"Ấy bác đừng làm như vậy, bác ấy đang bị thương mà "
Lê Nam nghe vậy ngượng ngùng cất lời đáp lời:
“Rồi rồi rồi tôi xin lỗi mà”
Nói xong Lê Nam nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường nhà ông Hưng. Đồng hồ đã điểm hai mươi ba giờ giờ năm mươi phút. Thấy vậy Lê Nam quay lại rồi cất lời với mọi người trong nhà:
“Cũng sắp tới giờ thiêng rồi, tôi phải đi để xử lý khối đá kì quái đã để lại cho mọi ngươi nhiều phiền toái rồi. Lúc đó tôi sẽ không ở nhà thì mọi người nhớ đề cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-phap-hoi/3428581/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.