Trần Long vẫn bất động giữ chặt thầy Khương. Khuôn mặt bần thần không nói được gì, một người bạn thân đã ra đi mà mình không thể làm được gì thậm chí cái chết đó là điều duy nhất giúp cứu sống tất cả. Trần Long cứ thế tay giữ chặt thầy Khương, người bần thần với hàng đống suy nghĩ, hỗn độn, một giọt nước mắt chảy ra. Một lúc sau Lê Nam chạy tới phía Trần Long lên tiếng:
" Này ông già trận pháp phong ấn con quỷ kia là sao. Không lẽ nào"
Trần Long mặt thất thần không đáp lời.
Lê Nam nhìn thấy Thầy Khương nằm bất động cùng với vẻ mặt của Trần Long, ông bắt đầu nghi vấn khuôn mặt bắt đầu hiện lên vẻ sợ hãi, sợ hãi, hoang mang ông cất lời:
"Đừng nói với tôi là lão Khương đã thi triển Thiên ủy phong trận"
Trần Long gật đầu, Lê Nam liền lao tới bên thi hài Thầy Khương quát lớn:
" Lão già đừng có đùa dậy dậy nhanh"
Vừa quát nước mắt của Lê Nam cũng đã rơi:
"Lão già tham tiền! còn chưa nhận được tiền công vụ này mà sao lại chết rồi"
Lê Nam tức giận túm người thầy Khương rồi khóc. Lúc này chứng kiến Trần Long và Lê Nam đau khổ khi người bạn mình hi sinh. Một người cựu chiến sĩ mạnh mẽ, biết sợ là gì như Ông Tuấn bất giác cũng rơi lệ. Ông khóc bởi vì cảm thấy bản thân vô dụng, khiến cho các pháp sư phải hi sinh mạng sống để bảo vệ mình. Ông Lộc mặt cũng ngẩn ra không nói được gì, cũng chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-phap-hoi/3421744/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.