Ủa sao ông bảo mình thắp hương liên túc làm gì nhỉ?
Thầy pháp như thế nào nhờ?
Mấy cái chết liên tiếp trong làng là do khối đá đấy hả?
Trong đầu tôi là hàng vạn câu hỏi không có câu trả lời. Nhưng trước mắt cứ làm theo lời ông nhắc là không để hương tắt. Ngôi nhà trống vắng chỉ một mình cho dù đèn sáng thì nỗi sợ với nỗi cô đơn vẫn đang nuốt chọn trong tâm tôi. Vừa chôn cất cho chú Cảnh thì ngày sau đó chú Duy lại chết. Thay đến que hương thứ 7 thì cũng gần 8h tối nhà nồng nắc mùi hương. Tôi quyết định mở cửa cho thoáng. Vừa mở cửa thì ngày trước cửa là một sinh vật kinh dị. Nó chỉ có một cái đầu hàm răng lởm chởm, tóc tai bù xù, không có ruột mà chỉ có bộ lòng quấn vào nhau thành một cục. Ối mẹ ơi từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ma. Tôi sợ ngã bật ra đằng sau, ngay lập tức thứ đó lao vào phía tôi định cắn. Tôi ngay lập tức lấy tay giữ cái đầu nó lại. Mặt đối mặt với thứ kinh tởm kia khiến tôi phát khiếp. Mắt nhắm chặt tay vẫn giữ lấy cái đầu của nó. Cảm thấy cắn không được nó dùng chiếc lòng dài thòng lòng của nó quấn vào cổ của tôi. Nó cuốn chặt khiến tôi ngạt thở. Khi tôi tưởng rằng mình sắp chết thì bỗng thứ đó hét lên một tiếng chói tai. Rồi bỗng nhiên tôi cảm thấy cổ không bị quấn chặt nữa. Tôi lim dim mở mắt thì thấy thứ đó bùng cháy dữ dội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-phap-hoi/3421729/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.