☆ Chương 7
Tống Hi Thành về cục cảnh sát tiếp tục xử lý vụ án, còn Tề Ninh thì rẽ vào quán trà lần trước ngồi cùng Tôn Hoàn Sinh.
Trong điện thoại của hắn còn có một tin nhắn chưa xóa.
“Nếu cậu đã biết chuyện rồi thì chúng ta gặp mặt nói chuyện đi.”
Tiếng bước chân ngày càng đến gần, Tề Ninh đọc menu chuẩn bị gọi thức ăn.
Cửa đẩy ra, Tề Ninh không cần ngẩng đầu lên đã gọi: “Lão Trương.”
Lão Trương đứng trước cửa, biểu cảm có hơi phức tạp: “Tôi còn tưởng cậu sẽ kinh ngạc.”
Tề Ninh đưa menu cho anh ta, thờ ơ đáp: “IQ và kinh nghiệm của tôi đủ để suy ra là ai, tôi nghĩ, chắc không cần phải lặp lại suy luận của tôi đâu nhỉ!?”
Lão Trương hít sâu một hơi, ngồi xuống đối diện hắn: “Đúng, thư nặc danh là tôi gửi. Vậy thì sao, chẳng lẽ không đúng sự thật?”
Tề Ninh khẽ lắc đầu: “Rất khó nói, dùng từ gì để hình dung nhỉ, nửa đúng nửa sai?”
Lão Trương cười châm chọc: “Ồ, tôi lại đang rất tò mò muốn biết, điểm nào đúng điểm nào sai?”
“Quan hệ giữa tôi và Tống Hi Thành là đúng, lạm quyền là sai.” Tề Ninh lạnh nhạt nhưng vẫn nhẫn nại đáp, “Có điều tôi nghĩ rằng mình không cần thiết phải giải thích với anh về cuộc sống cá nhân của tôi, càng chẳng cần phải giải thích với Ủy ban J. Hơn nữa những chỉ trích và tố cáo của anh, tôi cũng không quan tâm.”
“Nếu không quan tâm thì sếp gọi tôi đến đây làm gì?” Nét mặt hiền lành thường ngày của Lão Trương đã mất sạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-mon/1725673/quyen-6-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.