-Chúng tôi đã có 1 lời thề.
-Hả?! - Tiếng Leila giật mình.
-1 lời thề, giữa tôi, kẻ không được Vương tộc thừa nhận, và Vũ Hoành, người cũng chẳng được gia tộc ấy chào đón. Ngày hôm ấy, anh ấy đã chủ động đề ra với tôi 1 lời thề.
-Lời thề thế nào?
-Cùng xây dựng nên 1 Đế chế hùng mạnh, công bình và uy nghiêm. Tất cả mọi cá thể trên thế giới này, bất kể xuất thân, địa vị, tư chất, đều được che chở và tiếp cận với Tri thức, và từ đó có được sự bình đẳng trong việc tìm kiếm sức mạnh.
-Nghe thật mơ hồ, và sáo rỗng. – Leila nhận xét - Chẳng ai trên cõi đất này sinh ra trên đời bình đẳng cả, nhân tộc ạ. Những con dân Ocelotte chúng tôi ra đời với tài năng ma pháp thiên bẩm vượt trội so với nhân loại, nhưng cũng đồng thời phải co cụm trong 1 vùng đất nhỏ bé. Và nếu có 1 ngày những điều ấy đổi thay, 1 ngày mà Tiên tộc Ocelotte không còn phải trốn tránh trong 1 góc rừng mà có thể hiên ngang chiếm lĩnh toàn bộ 7 lục địa và 7 đại dương, tôi cũng e rằng chúng tôi sẽ không rộng lượng mà ban cho nhân loại các anh bất cứ thứ “bình đẳng” nào đâu.
-Eutopia. – Illya Krug đang ngồi cách đó không xa, vốn đang lim dim thưởng thức trà, bất ngờ tham gia câu chuyện – thiên đường trần thế. Tên John Pan lúc sinh thời vẫn thích thú mấy kiểu đề tài này lắm. Không ngờ rằng những con người thực dụng như Đại Nam Đế Vương và Ám Hành Sứ Giả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968242/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.