-Chết cha!
Cầm Dạ Nguyệt kêu lên bằng tiếng Đại Nam. Trăng đã khuất. Kẻ địch vẫn nhung nhúc như vậy, lại còn lòi ra 1 tên Lôi Phú mà thiên hạ đồn đại vô cùng nguy hiểm.
-Rút thôi! - Cầm Dạ Nguyệt hô lên với dàn nhạc của mình. Bản thân cô cũng bế xốc cô bé bên cạnh lên rồi quay đầu chạy.
Đám này giờ mới lộ ra hơn nửa là Dị tộc, còn lại là con người, cũng rất nhanh chóng co giò bỏ chạy, hoàn toàn không có ý định đánh nhau.
-Chạy? Chạy đi đâu? – Lôi Phú từ trên cao nhếch mép cười.
10 con Chiến Nô Hồn lại điên cuồng lao tới.
-Diệt ca, huynh giúp ta chặn đường cho họ rút lui – Eric nhìn thấy cảnh này, vội hô lên. Bản thân hắn cũng đã chạy tới.
Diệt Vô Sắc có vẻ lưỡng lự.
-Hừm, họa là do chúng tự rước. Nhưng được rồi, nể tình vị huynh đệ ơn cứu mạng, ta sẽ giúp 1 tay.
Diệt Vô Sắc vừa nói xong, liền hít 1 hơi thật dài. Điền Quân mới được thả tự do, còn chưa thể nào triển khai Định Chế xung quanh nơi này. Diệt Vô Sắc nhân cơ hội ấy hít lấy toàn bộ Linh Khí trong phương viên 1 dăm xung quanh Nguyệt Phong Lâu. Cả 1 vùng cây cối đua nhau rụng lá, hoa cỏ úa tàn, muông thú suy kiệt mà lăn ra ngủ, chim chóc đang hoảng loạn bay cũng chúc đầu rơi xuống đất.
Mai Sơn Quận, vốn là 1 nơi xuân sắc ngập tràn, chỉ trong khoảnh khắc này thiếu vắng đi vô vàn hương sắc. Tất cả Linh Khí trong tự nhiên đều bị hút về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968223/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.