Vân Như Tài, đại biểu Hội đồng nhân dân Tứ Vân Sơn, niên khóa 6016. 42 tuổi đã ngồi vững ghế đại biểu, lại có tên trong cơ cấu chính trị thành phố, tương lai chắc chắn sẽ còn rộng mở. Người ta vẫn ca tụng hắn là tuổi trẻ tài cao. Bắc Hà có 5 kinh thành, tương đương sẽ có 5 vùng mũi nhọn chính trị - kinh tế - xã hội. Nhưng không như phương Bắc năng động giàu có, 2 kinh đô phía Nam là Mộc Hành Kinh và Thủy Hành Kinh thì trì trệ chậm phát triển. Tệ nạn tham nhũng quan liêu lộng hành, bộ máy hành chính công yếu kém, quy trình vận hành rườm rà phức tạp, cán bộ công nhân viên già nua bảo thủ. Vân Như Tài đại diện cho 1 thế hệ mới năng động hơn, quyết liệt hơn, hứa hẹn sẽ mang tới 1 bộ mặt mới cho vùng Tứ Vân Sơn như vẫn đang chìm sâu vào giấc ngủ ngàn năm này. Vân Như Tài cũng không phải trẻ trâu ảo tưởng sức mạnh, ngông cuồng không lượng sức mình. Đã được vào cơ cấu chính trị, đương nhiên phải có hậu thuẫn không hề nhỏ. Có chỗ dựa vững chắc, thêm bản lĩnh ngang tàng, hắn thực sự dám động tới những cơ chế ngầm độc hại đã bám rễ vào vùng đất này còn chắc chắn hơn rễ cây Thần thụ nữa. Đối tượng đầu tiên cho chiến dịch “thanh tẩy Tứ Vân Sơn”, lại là Tiên Phái, hay nói cụ thể hơn là Tứ Đại Tiên Phái đang tọa trấn 4 ngọn núi xung quanh Mộc Hành Kinh. Đường Thái Nguyên, đương nhiệm Đệ Nhị Vị trong Thập Vị Thánh Nhân của Trúc Sơn Phái, trong khi các đồng nghiệp bắt đầu bàn luận du lịch nghỉ phép, lại phải tự mình xách quân tới Mộc Hành Kinh để bắt đầu tuyển sinh cho niên khóa tiếp theo. Trúc Sơn Phái tuy đặt bản doanh trên đỉnh Trúc Sơn, nhưng thời đại này sao có thể đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài cắm đầu tu luyện? Họ vẫn cần đặt Văn phòng đại diện ở Mộc Hành Kinh, cùng 1 bộ máy tài chính kế toán nhân sự. Vừa ngồi vào ghế tuyển sinh còn chưa ấm chỗ, đã thấy 1 “tay to” như Vân Như Tài gõ cửa. Lại bóng gió về chuyện cắt giảm ngân sách? Đường Thái Nguyên thở dài, mở cửa đón “vị đại biểu” trẻ kia bước vào. Nào ngờ, đừng nói chi cắt giảm, lần này bên phía Ủy ban còn muốn triệt để xóa bỏ ngân sách cấp cho Trúc Sơn Phái? Cả trăm ngàn môn sinh, tạp vụ, đạo sư, Tiên nhân, cả đống đan dược, pháp khí, rồi đồ ăn thức uống, nhu yếu phẩm, điện đường trường trạm, và hầm bà lằng bao nhiêu thứ khác, không có tiền thì cạp đất mà ăn à? Các môn phái đương nhiên có thu phí của môn sinh, có nhận tiền công đức của dân trong vùng, cũng có thu nhập từ việc phái môn đồ đi thực hiện các nhiệm vụ bảo kê bên ngoài, nhưng mấy khoản thu nhập lặt vặt đó bù sao nổi lượng chi tiêu khổng lồ của cả 1 môn phái? Chưa kể, chiếm dụng nguyên đỉnh Trúc Sơn cũng đã là chuyện phi pháp. Trúc Sơn Mai Sơn gì gì đi nữa đều là tài sản của nhà nước. Trúc Sơn Phái thời xưa còn có thể hàm hồ mà chiếm cứ, sau này là vì mối quan hệ khăng khít với chính quyền mà được mắt nhắm mắt mở cho sử dụng, dưới dạng hợp đồng cho thuê. Tiền thuê vốn chẳng đáng bao nhiêu nếu có ngân sách của nhà nước, nhưng nếu môn phái phải đi tới con đường tự chủ, rồi không đủ tiền duy trì hệ thống, dễ phỏng đám doanh nhân doanh nghiệp dưới kia lại chẳng kiện cáo ầm lên để nhăm nhe quả núi này? Rồi còn bao nhiêu là hệ lụy nữa? Nói trắng ra, không có ngân sách, Trúc Sơn Phái toạch. Bất kể môn phái nào cũng không thoát nổi số phận toạch. Còn vì sao đang hợp tác vui vẻ bấy lâu, nay Tiên Phái lại bị chính quyền cạn tàu ráo máng như vậy, thì nguyên nhân phũ phàng ngay trước mắt: -21 hay 22% không phải trọng điểm. – Vân Như Tài vẫn bình thản phân tích, y như trước mặt hắn không phải 1 trưởng lão giả ngu, mà là 1 đứa trẻ chưa trải sự đời – Tiên Phái càng ngày càng mất dần sức hút. Đầu ra bấp bênh. Tiên Nhân không còn được trọng dụng. Ấy thế là môn sinh muốn đầu quân vào các Tiên Phái, lên núi tu tiên cũng không còn đông đảo nữa. Chuẩn đầu vào càng ngày càng thấp, dẫn tới chuẩn đầu ra cũng không chất lượng gì, lại làm cho tỉ lệ thất nghiệp càng ngày càng cao. Âu cũng là 1 vòng luẩn quẩn. Đường Thái Nguyên im lặng nghe phân tích, dù rằng thứ phân tích này đúng là trẻ con cũng hiểu. Lão biết rõ ý của Vân Như Tài chuyến này tới đây không phải vì cái quái gì mà tự chủ tài chính, hay đầu vào không đạt chuẩn gì gì đó. Lão vẫn im lặng chờ đối phương ngửa bài. -Không phải là Ủy ban thành phố không muốn giúp đỡ các môn phái duy trì và lớn mạnh. Đại hội Đại biểu vừa qua cũng xác định rõ đường lối văn hóa giáo dục cho Tứ Vân Sơn trong 5 năm tới, Tiên Đạo vẫn là 1 mũi nhọn chiến lược nhằm quảng bá văn hóa lịch sử của Tứ Vân Sơn cho bạn bè trong nước và quốc tế. Vậy là vẫn không đến nỗi buông cho Tiên Phái tự sinh tự diệt, Đường Thái Nguyên thầm nghĩ. -Vậy ý của Vân đại biểu là? -Mở cửa du lịch, Đường trưởng lão nghĩ sao? -Ha ha ha! Vân đại biểu cứ khéo đùa! – Đường Thái Nguyên bật cười. Vân Như Tài cũng cười. Mở cửa du lịch, cho khách tham quan lên chiêm ngưỡng Trúc Sơn, nhìn ngắm Tiên Phái nổi tiếng này ư? Thời gian đầu có thể sẽ thu về rất nhiều tiền thật đấy, nhưng sau đó thì sao? Tu Tiên vốn là 1 đề tài hấp dẫn, vì nó vô cùng thần bí. Và cũng vì các cấp chính quyền hè nhau thúc đẩy để nó càng trở nên thần bí hơn. Riêng năm vừa qua nhà xuất bản Tứ Vân Sơn đã cho xuất bản tới 302 đầu truyện Tiên Hiệp, hợp tác với Fuji Entertainment chuyển thể 52 bộ thành phim Hoạt hình, phim Truyền hình, phim Điện ảnh. Các món thần binh pháp bảo cũng được đấu giá đắt như tôm tươi. Bí kíp tu tiên ngự khí thì càng đứng top best seller. Kể cả Tứ Sơn không mở cửa đón khách, thì lượng khách du lịch hằng năm kéo về Mộc Hành Kinh cũng đâu ít? Rồi còn tiền cúng viếng, công đức, bao nhiêu dịch vụ từ duy tâm đến duy vật, như tâm linh này nọ đồ, bảo kê này nọ đồ, quảng bá này nọ đồ, sao có thể bỏ? Với lại, tiền chỉ là 1 nhẽ. Nền móng văn hóa, sinh hoạt của toàn bộ vùng Tứ Vân Sơn và các khu vực lân cận, đều bị ảnh hưởng sâu sắc bởi thứ khái niệm Tu Tiên này. Mở cửa đón khách du lịch lên Tứ Sơn, chẳng khác nào tự mình xua đi lớp mây mù thần bí, vạch áo cho người xem lưng, sổ toẹt cho thiên hạ biết hết về mấy Tiên phái của mình? Vậy còn chơi bời gì nữa? Nên nói các môn phái mở cửa đón du khách, kì thực chỉ là vui miệng nói vậy mà thôi. -Đón khách đương nhiên là không được rồi. Kể cả thành phố có chủ trương, quý phái chắc chắn cũng không đồng ý, heng? Nên mới nói, đó đã là phương án cuối cùng mà Ủy ban có thể nghĩ tới, thì hẳn Đường trưởng lão cũng hiểu phía chính quyền khổ tâm thế nào rồi phải không? Chuyện đã tới nước này, e chỉ còn 1 con đường thương tâm… -Vân đại biểu, ngài đừng nói là… -Sáp nhập Tứ Đại Tiên Phái, cũng không phải là bất khả thi chứ? Rầm!!!! Đường Thái Nguyên nghe xong câu ấy, không kìm nổi cảm xúc mà đập bàn đứng dậy, nhìn lom lom kẻ đang ngồi trước mặt mình, cơ mặt giật nảy mấy cái mà chẳng biết phải nói gì cho phải. Vân Như Tài thì vẫn yên vị ngồi đó, ngước mắt nhìn thẳng, không tỏ bất kì thái độ gì, chỉ đang chờ đợi người đối diện. Đường Thái Nguyên giận dữ trong phút chốc, rồi lại chẳng biết phải nói sao, chỉ có thể lặng lẽ ngồi xuống. Nắm tay vẫn nắm chặt trên bàn, siết lên từng vệt gân xanh. -Thống nhất Tứ Phái suy cho cặn kẽ, cũng không phải là thứ gì đó quá kinh khủng cho cả 4 nhà. Lấy Tứ Sơn làm 4 thánh địa tu hành, lấy Mộc Hành Kinh làm trung tâm, môn phải mới không những trở thành đại diện cho toàn bộ Tứ Vân Sơn, mà sẽ còn được chính quyền hết lòng hỗ trợ giúp đỡ. Chưa kể, lúc ấy người đông thế mạnh, năng lực cạnh tranh trên Phượng Hoàng Bảng cũng tăng vọt. Môn phái sẽ nhờ đó mà thu về vô vàn lợi ích, mà thành phố cũng nhờ vậy mà thơm lây. Phượng Hoàng Bảng, chính là bảng xếp hạng thứ bậc các Học viện trên khắp Bắc Hà Lãnh thổ. Càng đứng thứ hạng cao, lợi ích và tài nguyên thu về càng nhiều gấp bội. Hiện nay, Trúc Sơn Phái đang xếp thứ 213 trên Phượng Hoàng Bảng. Mai Sơn Phái thứ 187. Cúc Sơn Phái 221 còn Tùng Sơn Phái là 245. Loanh quanh top 200, không xa không gần. Nếu quả thực có thể thống nhất 4 môn phái trên thành 1 đại phái, sơ sơ thôi cũng có thể leo thêm 100 hạng trên Phượng Hoàng Bảng! Mà ấy là còn nói khiêm tốn. Leo thêm 100 hạng, không chỉ triệt để giải quyết tình trạng Tiên Đạo tuột dốc như hiện nay, lợi ích thu về chắc chắn nhiều gấp trăm lần tổng lợi ích mà 4 môn phái đang lay lắt kiếm được. -Sáp nhập thì đương nhiên rất khó khăn cho tất cả mọi người – Vân Như Tài nói – Cũng sẽ có cắt giảm biên chế, rồi cũng có phân chia chủ thứ bất đồng. Vân mỗ nghĩ đây mới là điều quý phái quan tâm. Vậy nên, tại hạ đề xuất thế này đi. Đường Thái Nguyên nín thở chờ đợi Vân Như Tài nói tiếp, mà hắn lại cố tình ngưng lại để tăng phần hồi hộp. -2 tháng nữa, Kim Tinh Võ Hội, kẻ thắng nuốt chửng kẻ thua, công bằng chứ? -Vân đại nhân, sao phải vội vàng thế? Ít nhất cũng cần đề xuất lên Đại hội năm sau, rồi đệ trình cho Bắc Hoàng, rồi ra dự thảo… -Rườm rà tới vậy à? – Vân Như Tài cười – Bắc Hoàng đại nhân phê chuẩn rồi. 2 tháng nữa, tiến hành!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]