-Hà Tuyết Di à? Ừm…
-Sao? Nghe tên ta gợi ngươi liên tưởng tới điều gì sao?
-Không. Tôi chỉ không nghĩ rằng Lão Tứ lại là 1 con robot.
-…
Hà Tuyết Di cảm thấy không nên kéo dài cuộc trò chuyện với Vương Thành Văn, và cũng không bao giờ nên ra vẻ bí hiểm lấp lửng với thằng này.
-Ta chỉ nói chuyện với ngươi qua con robot này mà thôi. Ta muốn tận mắt chứng kiến xem Vương Thành Văn mà họ nói là tài năng cỡ nào, nhưng xem ra ngươi không được như ta mong đợi. Đến cả 1 kẻ như Liễu Thanh Chân còn khiến ngươi vất vả tới vậy.
-Tôi đã nói với anh tôi chỉ là người bình thường như bất kì ai thôi mà?
-Có lẽ vậy. Có vẻ như Lão Đại có thể tính toán được cả bầu trời trên cao, nhưng cũng đã nhầm lẫn ngươi với 1 ai khác rồi.
Con Abo lại đưa bàn tay máy móc ra. Hạt ngọc trắng hiện ra trên bàn tay ấy. Nó giương bàn tay về phía Văn.
-Chắc ta phải tự mình thử nghiệm xem sao. Hàn Băng Thiên Lý.
Xoẹttttttt!!!!!!
Từ viên ngọc trắng ấy bắn ra 1 luồng băng giá lạnh lẽo như có thể đâm xuyên vạn vật, với 1 tốc độ nhanh như 1 tia chớp bắn tới Văn.
Văn chỉ có 1 tích tắc để nhận biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cơ thể hắn lại không thể hành động kịp. Hắn như đứng trơ ra đó đón nhận 1 đòn công kích chết chóc này.
Choangggggg!!!!!!!!!!!!!!!
Gió chẳng biết từ đâu nổi lên, từ 4 phương 8 hướng, cuồn cuộn kéo tới từng đợt từng đợt, không khác gì những mũi kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968182/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.