Sau khi Vương Vũ Hoành rời khỏi Đế Vương Cung, 1 lúc sau đó, phòng Nghiên cứu và Phát triển ở đây lại nhận được 1 dòng mã lệnh.
Người phụ trách vừa mới làm xong thủ tục để Vương Vũ Hành xuất phát, đã lại thấy 1 quả tên lửa từ bệ phóng của Đế Vương Cung xuyên qua lớp phòng hộ mà bay vút về phương Nam.
Anh ta vội vã chạy xuống phòng Nghiên cứu hỏi xem có chuyện gì vừa xảy ra. Liệu ai đã cấp phép cho quả tên lửa đó được xuất hành.
Nhận được lời đáp, anh ta lại hốt hoảng không kém. Vì dù đã làm phụ trách ở đây được rất lâu, chính anh ta, hay bất kì ai cũng không hề biết rằng luôn tồn tại 1 mã lệnh ở Đế Vương Cung, cho phép gửi đi 1 bưu kiện trong kho chứa mà không cần xin phép bất kì ai. Dù có là Nam Đế cũng không thể ngăn cản.
Mã lệnh đó là Oath. Thệ ước.
Mã lệnh đó là của riêng Ám Hành Sứ Giả.
- Ám Hành Sứ Giả?!
Đinh Huyết Vũ rít lên 1 tiếng căm phẫn. Hắn không thể nào lý giải nổi vì sao Ám Hành Sứ Giả lại ra tay ngăn cản hắn.
- Ngươi là bề tôi của Đại Nam, vì sao lại ngăn cản ta lập công vì Đế quốc?! Tại sao ngươi dám ra tay bảo vệ cho lũ Dị tộc? Ngươi muốn ôm lòng phản trắc hay sao? Ngươi điên rồi!
- Kẻ điên là ông đấy, Đinh Huyết Vũ! - Quang kì thực cũng không biết phải nói làm sao. Tên này rõ ràng còn đang nghĩ rằng hắn là anh hùng chính diện à, Quang nghĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968162/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.