Văn ở nơi này đã được 2 tháng. Ngày thứ 3 khi ở đây, hắn nhận được lời nhắn của Vân thông qua con Abo. Hắn không rõ bằng cách nào mà cô nàng gửi được lời nhắn tới chỗ hắn. Vân dặn hắn rằng chỉ cần tìm cách tới được Quận 2, cô sẽ đón hắn, mọi thủ tục còn lại đều đã xong xuôi. Tuy nhiên, tình hình hiện giờ chưa tiện lắm, có lẽ hắn nên đợi thêm một khoảng thời gian.
Văn không vội. Kể cả khi chuyến thực tập này đổ bể, hắn cũng sẽ không vì thế mà thất vọng. Trong đầu hắn đã suy tính tới nhiều phương thức khác trong tương lai.
Với lại, giờ hắn đã có một lời hứa khác. Hứa dạy học cho đám thanh thiếu niên ở bãi rác này.
Hóa ra, ở bãi rác cũng không hề khó để tìm kiếm sách vở tài liệu. Thậm chí lũ trẻ còn có thể trao đổi trong chợ đen. Văn không chỉ có tài liệu dạy học, hắn còn có sách để đọc lúc nhàn nhã. Vậy là những tháng ngày ở nơi này, hắn sống cũng khá đuề huề. Sáng dạy học, chiều dạy võ, tối đọc sách, lúc rảnh lại đọc tiếp Nhật kí của Liễu Thanh Chân, trò chuyện hỏi han mọi người, hoặc mày mò với đống phế liệu.
Suốt những năm trở lại đây, Văn hầu như đều tự học một mình. Cho tới năm lớp 9, hắn đã hoàn thành gần hết những môn học mà năm đó anh Quang và Linh đăng kí cho hắn. Tới năm lớp 10, thì một số môn học hắn đã vượt khỏi khuôn khổ chương trình, khiến hắn phải mượn tới những giáo trình ở cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968118/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.