Khi Vương Vũ Hoành mở mắt, hắn đã thấy Bá Thế vồ vập lao tới.
- Em trai! Tỉnh rồi à?!
Hỏi 2 câu ngắn gọn vậy thôi, nhưng thái độ sốt sắng không thể che giấu của anh trai khiến Vũ Hoành có chút cảm động.
- Vũ Hoành, cứ định thần cho tỉnh táo đi. Khi nào thấy thông suốt thì kể cho chúng ta nghe câu chuyện đi.
- Ke ke ke! Đi chơi Sa Li Khan thăm bạn cũ mà thôi, ai ngờ lại có chuyện hay ho thế này!
Người nói thứ nhất, với chất giọng trầm đầy quyền lực, đương nhiên là ông trẻ Vương Thụy An của hắn. Uy nghiêm ngồi đó, không vui không giận, chỉ có ánh mắt cương nghị vững vàng như núi đá.
Còn giọng nói thứ hai, cợt nhả hơn, đến từ một người đàn ông trên 50 tuổi, gầy gò, trán chằng chịt những nếp nhăn, ánh mắt sáng quắc, đang xoay ngược cái lưng ghế lại mà gác tay lên, dáng ngồi vô cùng thoải mái.
- Ông đây là… - Vũ Hoành thắc mắc.
- Huỳnh Vĩ Thụy. Hoặc cứ gọi là Lão Thụy cũng được. Một Khoa học gia. Chuyên môn về Hóa Hình. Ông ấy cũng là đối tác quen thuộc của Quân đội Đại Nam. Ông ta vốn chả quan tâm tới chuyện Chính trị, lại rất kín tiếng, nên em cứ coi như không có ông ta ở đây cũng được.
Vũ Hoành vừa nghe miêu tả của Bá Thế, vừa nhíu mày nhìn sang lão Thụy một cách tò mò.
Sau đó, hắn bắt đầu kể lại câu chuyện.
Rầmmmmmm!!!!!!
Vương Bá Thế tung một chưởng vỗ cái bàn đến vỡ tan làm 3 mảnh, tiếng vang vọng khắp cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968104/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.