Chương trước
Chương sau
- Aaaaaaaaaaaaaahhhhhhh!!!!! Cứu mạng cứu mạng cứu mạng!!!!!!
Khi con Hắc Kê rũ ra một bộ lông đỏ rực như máu, cũng là lúc Nguyễn Bạch kêu thét thảm thiết. Hắn nhanh như chớp vắt chân lên cổ chạy trối chết.
7 bằng Tiến sĩ dí đến nơi, không chạy thì còn làm được gì?
Nhưng chỉ chạy chưa nổi trăm mét, đã thấy Grandino ung dung đứng đó chặn đường.
Nguyễn Bạch lại kêu la oai oái, quay đầu chạy theo hướng ngược lại thêm trăm mét nữa, vẫn lại thấy Grandino đứng chặn đường.
Nguyễn Bạch lật cổ tay một cái. Khói đen không biết từ đâu tỏa ra bao trùm cả một vùng.
Man Thiên Quá Hải.
Grandino ung dung nhìn làn khói lan tỏa. Lão chậm rãi đưa tay lên kéo một cái.
Nguyễn Bạch từ trong đám khói bị một lực vô hình túm ra, đập thẳng vào tường.
Đúng lúc này, phía sau Grandino chợt một tiếng rít vang lên.
Đến cả Hà Khuyết Minh cũng giật mình.
Truy Tung Bí Thức!
Đây là Truy Tung Bí Thức mà Nguyễn Bạch học lóm từ Hà Khuyết Minh. Tuy thô kệch quê mùa, nhưng vẫn cứ là Truy Tung Bí Thức.
Một luồng vô hình vô ảnh, cứ thế phăm phăm bay thẳng về phía Grandino.
Lão phẩy tay một cái, thứ vô hình không rõ là gì kia cứ thế bị nghiền nát.
Đúng lúc này, Nguyễn Bạch lại chẳng biết từ khi nào đã tiếp cận tới.
Lần này tới lượt Cú sửng sốt.
Thinh Không Bộ Pháp!
Lại là sản phẩm học lóm.
Không thể nào tới mức đăng phong tạo cực như chính chủ làm ra, nhưng về cơ bản vẫn là Thinh Không Bộ Pháp, vẫn đạt được mục đích mà nó cần đạt.
Tiếp đó,
Ám Dạ Tu La Bách Sát!
Chiêu này lần trước phối hợp với Hà Khuyết Minh, Nguyễn Bạch cũng đã sử dụng. Liên tiếp Kình Khí theo những góc độ rất lén lút đánh thẳng vào Grandino.
Grandino chỉ đơn thuần cầm cây gậy lên gõ nhẹ xuống mặt đất. Cả trăm luồng Kình Khí tan vào hư vô. Lão liếc mắt sang bên cạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hướng mà Nguyễn Bạch vừa phát ra công kích.
Theo luồng Nhãn Lực của lão, Trọng Lực ồ ạt tuôn ra, xoắn lại với nhau, như nghiền nát cả không gian, cuối cùng xoắn nát cả một tòa nhà.
Nhưng Nguyễn Bạch đã không còn đứng đó.
Lần này thì đến lượt Văn hãi hồn.
Kính Hoa Thủy Nguyệt!
Đúng cái cách mà Văn đã dùng trong lần chạy trốn hôm trước.
Nguyễn Bạch đã treo người trên không trung, mắt nhìn chằm chằm xuống đối thủ dưới mặt đất.
Hơn mười tàn ảnh của hắn tỏa ra xung quanh, mỗi tàn ảnh lại sử dụng một loại công kích nhắm thẳng xuống dưới.
Kền Kền Đấu Pháp!
- Vặt vãnh!
Grandino khì mũi một cái. Lão thậm chí còn không để tâm tới đống tàn ảnh trên không, tùy tiện vung cây gậy về một phía.
Hự một tiếng, chỉ thấy từ trong đám khói còn tàn dư, Nguyễn Bạch bay ra, lăn lộn mấy vòng trên mặt đất. Hắn thổ ra một ngụm máu. Tất cả những màn hoa mĩ vừa rồi, chỉ hòng đánh lạc hướng Grandino khỏi sát chiêu đích thực. Ấy vậy mà hắn vẫn bị lật tẩy.
- 24 năm không gặp, vẫn chỉ những trò học lỏm rẻ tiền như vậy.
Grandino vẫn ung dung tiến tới. Mặt lão không chút vui buồn.
- Dùng tới nó đi. Dùng tới thứ mà mày đã đánh cắp từ tao và cha mày. Hãy cho tao thấy Sâm La Vạn Tượng đi.
Nguyễn Bạch gượng dậy, cả người khom khom dưới đất, mắt vẫn lom lom nhìn Grandino đi tới. Miệng hắn vẫn lẩm bẩm đếm.
12 mét. 11 mét. 10 mét!
Hai chân hắn chùng xuống lấy đà. Tay trái hắn thu sát hông, tay phải đưa ra, giống như muốn rút ra một thanh đao vô hình.
Khoảng cách 10 mét, bật người lao tới!
Văn lại cảm thấy một dòng điện chạy dọc qua sống lưng. Tư thế này, hắn còn lạ gì nữa.
Hành Vân Thiên Kiếm của Phú Sơn Đảo.
Phập!!!
Đao khí vô hình quét qua, phát ra những tiếng gió gào thét ghê rợn, chém bay mấy tòa nhà xung quanh.
Nguyễn Bạch vừa phi thân qua đối thủ, đã lập tức quay người. Hắn biết, chiêu vừa rồi còn chưa đủ. Khí Lực đã thu vào nắm tay.
Vặn người, tung quyền.
Bá Vương Quyền của Đại Nam Đế quốc!
Chỉ đơn thuần là Khí Lực thuần túy, theo quyền áp mà tuôn ra, đánh cho cả vùng không gian trước mặt Grandino đều mờ nhòe đi vì khí áp.
Một quyền này, vẫn chỉ là để che mắt. Vẫn chỉ là một cách vận dụng Man Thiên Quá Hải.
Từ xung quanh Grandino, 10 tàn ảnh của Nguyễn Bạch đã đáp xuống, tiếp cận xung quanh lão. Cả 10 tàn ảnh đều tích tụ Ám Dạ Tu La Bách Sát, đồng loạt đánh thẳng vào những điểm tử huyệt trên người lão.
Mỗi một chiêu thức riêng lẻ, đúng là không thể đạt tới thượng thừa. Nhưng khi kết hợp lại, hóa ra lại có thể khai mở ra cả một chân trời mới.
Cách chiến đấu của Nguyễn Bạch, thật sự đã khiến cho tất cả mọi người phải mở mang tầm mắt.
Nhưng Grandino, lại khiến cho mọi người sâu sắc cảm nhận được, sự đàn áp đến tuyệt đối của Cường giả.
Lão nhận tới hàng ngàn luồng Ám Dạ Tu La như vậy, chỉ hơi khựng người một chút. Sau đó, lão xoay người, túm lấy một cái tàn ảnh của Nguyễn Bạch, giơ lên, ném lên không trung. Rồi lão giơ cao bàn tay lên trời, nắm chặt lại.
Từ trên trời cao, một luồng Kình Lực khủng khiếp như Thái Sơn đột ngột giáng xuống. Luồng Kình Lực ấy đánh thẳng vào người Nguyễn Bạch, rồi dừng lại ngay đó, vừa đủ để phát lực mà không bị phân tán. Toàn bộ xung động đánh xuống, khiến Nguyễn Bạch cắm mặt xuống đất cái bịch một cái, im lìm bất động.
- Chaaaaa!!!!!
Vân hét lên. Cô lao lên muốn ứng cứu, thì ngay lập tức, Lê Đức Anh đã tiến tới chặn đường cô.
- Anh Phongggg! Đánh hắn!!!
Kẻ nào cản đường thì triệt hạ kẻ đó. Vân ra mệnh lệnh này, vô cùng dễ hiểu ngắn gọn. Nguyễn Thanh Phong lập tức vung bút lên.
Đúng lúc này, khói đen cũng đã bao trùm.
- Không nhìn thấy gì, liệu có còn vẽ vời được không nhỉ?
Hà Khuyết Minh đã bay tới.
Hắn không quan tâm chuyện thù oán cá nhân của Nguyễn Bạch. Hắn có mục đích của riêng hắn.
- Vănnn! Giúp tôi với!!!
Vân không ngần ngại gọi nốt quyền trợ giúp cuối.
Ngay lập tức, Vương Thành Văn đã bùng phát toàn bộ tốc độ. Hắn muốn dùng tốc độ của mình lao ra khỏi làn khói này càng nhanh càng tốt.
Đúng lúc ấy, một cảm giác nguy hiểm khiến tóc gáy hắn dựng lên.
Vặn người, né tránh.
Vừa đúng lúc một thân ảnh khẽ khàng bay vụt qua.
Má Văn rách một vết rách dài, máu đỏ từ đó chảy xuống.
Nếu vừa rồi không kịp tránh, hắn đã bay đầu.
- Để ta ra tay mà không đắc thủ, ngươi là người thứ hai.
Kẻ vừa đáp xuống, là Cú.
3 đứa học sinh, bị 3 Siêu Cường giả vây lấy, nghe thế nào cũng thấy không cân bằng.
Nhưng thực tế, cả 3 Siêu Cường giả này cũng đang không ngừng tính toán trong lòng. Không ai biết những kẻ còn lại đang toan tính điều gì.
Mục đích của mỗi người là khác nhau mà.
Nguyễn Hồng Vân cũng không ngừng tính toán. Cô không bao giờ bỏ cuộc trong bất kì tình huống nào. Cô biết, phải cứu bằng được Nguyễn Bạch. Chỉ có ông ta mới đủ khả năng để giúp cả lũ trốn thoát khỏi đây.
Nhưng tình huống này, có nghĩ đến bất kì phương án nào đi nữa, cũng không tránh khỏi tuyệt vọng.
Trừ phi…
Đúng lúc này, phía xa xa, Nguyễn Bạch đã gượng đứng dậy.
Hắn bị thương không nhẹ chút nào. Xương sườn gãy mất vài cái. Lá lách bị dập. Nội tạng bên trong hình như cũng đang chảy máu.
Hắn giương mắt nhìn Grandino.
- Thôi được rồi, nếu ông đã muốn chứng kiến nó tới vậy… Sâm La Vạn Tượng!
Lời vừa dứt, đã thấy một luồng Kình Lực chẳng chút thua kém gì của Grandino, đánh lão bay lùi lại hơn 3 mét.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.