Văn lắc đầu.
- Tại sao tao phải giúp mày giết Bạch Thế Thắng?
- Vì sao ư? Vì thằng đó đã giết cả nhà tao!!!
- Anh ta cũng bị xét xử trước tòa rồi. Cũng là do anh trai mày muốn vây giết người ta trước. Bạch Thế Thắng cũng phải chịu 4 năm cải tạo rồi, mày còn muốn sao nữa?
- Muốn sao à? Tao muốn lấy mạng đền mạng!!!
- Vậy nếu anh ta có người thân, mày lấy mạng anh ta, rồi người thân anh ta lại muốn lấy mạng mày, liệu mày có chịu để họ lấy mạng không?
- Tất nhiên là không rồi! Đứa nào muốn giết tao, tao lấy mạng kẻ đó!
- Suy cho cùng, chuyện chỉ xoay quanh lợi ích của bản thân mày. Bạch Thế Thắng cũng vậy mà thôi, anh ta giết những người muốn lấy mạng anh ta. Nói như vậy, mày và Bạch Thế Thắng cũng đâu có gì khác nhau chứ?
- Khác! Vì tao là bạn mày, còn Bạch Thế Thắng thì không! Và mày có còn là bạn của tao hay không, nói một lời thôi!
Văn lại lắc đầu.
- Tao là bạn mày, không có nghĩa là tao sẽ bênh vực mày làm chuyện sai trái.
Khang đứng phắt dậy. Nụ cười của hắn vẫn giữ trên mặt.
- Được rồi. Tao đã hiểu. Nếu mày không muốn giúp, vậy để tao tự làm.
Nói rồi, hắn quay lưng bước đi. Bước qua người Vân, hắn chỉ nhắn nhủ một lời.
- Chúc cô may mắn với nó. Đợi đến khi cô lâm vào đường cùng như tôi, cô sẽ hiểu sự bàng quan của Vương Thành Văn “đáng trân trọng” như thế nào.
Vân quay lại, thì Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967992/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.