Văn chạy qua nhà thầy Khoái. Thầy ấy đang ở trường. Nó lại chạy tới trường. Ngoài trời gió bão càng ngày càng mịt mù.
Anh Quang có dặn nó tuyệt đối không được rời tòa án, nhưng nó đã làm mất rồi.
Chạy từ nhà lão Khoái tới trường là xuôi hướng gió, nên nó chạy rất nhanh. Ngoài đường, dòng xe cộ hối hả về nhà, họ cần chỗ trú ẩn trước cơn bão sắp tới.
Trường Kình Ngư đã bước vào nghỉ hè. Cũng chẳng còn ai đi học. Các thầy cô ở lại chấm điểm thi, nhưng tình hình bão gió thế này, có lẽ sẽ phải sắp xếp ăn ngủ lâu dài.
Đây là cơn bão lớn nhất trong 10 năm qua.
Văn muốn chạy tới tìm thầy Khoái, nhưng bảo vệ canh ngoài không cho vào, vì chấm điểm là công tác tuyệt mật.
- Bác có chìa khóa nhà 3E không?
Chẳng quan tâm tới lời cấm cản, nó hỏi luôn ông bảo vệ.
- Cái gì cơ?
- Chìa khóa nhà 3E! Cái nhà bỏ hoang đó! Cháu… cháu là thành viên mới của Câu lạc bộ Kinh doanh, cháu cần lên đó dọn dẹp!
Đây là lần đầu tiên Văn nói dối, nhưng nó tự nhủ, nếu sau này nó chỉ cần trở thành thành viên của cái câu lạc bộ đó thật, thì đâu còn là nói dối nữa.
- Bác… bác không có. Để năm học mới đi…
- Không được bác ạ. Bọn cháu còn hoạt động hè nữa mà! Hôm nay cháu phải bắt đầu dọn dẹp gấp.
Nói dối lần 1 được thì lần 2 cũng được. Trôi chảy hùng hồn. Mục đích là ép ông bảo vệ vào tìm chìa khóa từ chỗ thầy Khoái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967913/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.