3 ngày nay Trần Thịnh không ăn uống gì. Hắn ngồi đó ngay trước sân nhà Phạm Viết Phương, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.
Hắn đang phải quỳ trước bàn thờ tổ tiên nhà ông ta.
Đối với Trần Thịnh, con gái hắn là cả thế giới. Hắn có thể từ bỏ tất cả, thậm chí cả tính mạng mình, nhưng hắn không thể từ bỏ vợ con.
Linh bị bắt cóc, hắn là kẻ đầu tiên được thông báo. Rất nhanh hắn nhận ra, nếu không vì Phạm Viết Phương gật đầu, ai dám bắt con gái hắn.
Đừng nghĩ lão Phương ngày thường quý mến chiều chuộng Trần Phương Linh, đối với lão con bé cũng chỉ là một con cờ không hơn không kém.
Trần Thịnh không biết lão già dùng những toan tính xếp đặt gì, hắn chỉ biết lão đang cảnh cáo gã. Hóa ra mọi việc làm mà hắn từng làm, chưa bao giờ che được mắt lão.
3 ngày trước, Trần Thịnh tức tốc bắt máy bay chạy thẳng tới Long Thành, chạy tới gia trang họ Phạm, xin được yết kiến bố vợ. Lão bơ hắn. Lão không thèm tiếp.
Làm rể nhà lão đã hơn 10 năm, Trần Thịnh đã biết quy tắc. Hắn cần thể hiện sự thành tâm. Hắn đi tới trước ban thờ nhà lão, không dám bước qua cửa, chỉ dám quỳ xuống ngoài hiên. Quỳ lần này, đã là 3 ngày không ăn không ngủ. Mỗi ngày, gia nhân họ Phạm bưng ra một cốc nước cho hắn, và chỉ một cốc nước ấy thôi.
Trần Thịnh đã gần đạt tới giới hạn. Hắn cảm thấy mình có thể gục bất kì lúc nào. Nhưng hắn vẫn cố. Hắn cố thêm một phút, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967848/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.